Nhưng cậu cũng không cãi thêm.
Dù sao vẫn còn nhiều ngày để chơi.
Buổi tối, họ gọi đồ ăn lên phòng, ăn qua loa.
Đồ ăn của khách sạn không ngon bằng món Kỷ Mân nấu.
Lục Nhiên chỉ ăn được vài miếng, đặt đũa xuống, nhìn người đàn ông đối diện đang dùng bữa, lại nghĩ về chuyện hôn ước.
“Anh…” Lục Nhiên chọc chọc bát cơm, hỏi: “Thật ra anh cần công ty nhà em giúp gì, cứ nói với em là được. Em có thể đi xin ông nội tôi.”
“Không cần thiết... phải liên hôn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play