Giọng anh yếu ớt đến mức khiến Lục Nhiên rơi vào tròng: “Ờ... Không phải là không có tư cách.”
Lục Nhiên bối rối, đáp lại: “Ơ... Không phải là không có quyền.”
“Được, vậy quyết định thế đi.”
Kỷ Mân nói: “Lúc em còn đi học, mọi chi phí sinh hoạt cứ để anh lo trước.”
Khi cả hai nói xong, trong thư phòng im ắng.
Chỉ còn lại tia nắng cuối cùng của buổi chiều chiếu qua cửa sổ, nhuộm những trang giấy trắng trên bàn làm việc tối màu thành sắc đỏ như cánh hoa hồng.
“Ông chủ...” Lục Nhiên theo thói quen gọi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play