Trên chiếc sofa vải màu xanh lá, Lục Thời Già ngồi cúi đầu, đờ đẫn nhìn mấy chiếc túi trên bàn trước mặt. Trong tai cậu vang lên giọng nói nhỏ nhẹ của Kỳ Nhiệt từ cửa ra vào.
Kỳ Nhiệt nói chuyện thường hay to tiếng, mang theo một chút tức giận, nghe rất sinh động. Lục Thời Già đã quen với giọng điệu như vậy, giờ nghe giọng cô dịu dàng trầm lắng, cậu cảm thấy rất không quen. Cậu quay người, bật chiếc quạt điện trên tủ bên cạnh, rồi đưa mặt đến gần quạt.
Kỳ Nhiệt quay đầu nhìn một cái, rồi nhanh chóng quay lại.
Lục Thời Già nhìn chằm chằm vào cánh quạt đang quay nhanh trước mặt, tiếng "vù vù" của quạt không thể át được câu cuối cùng của Kỳ Nhiệt: "Tối em gọi cho anh" và tiếng đóng cửa nhẹ nhàng.
Trong tầm mắt, Kỳ Nhiệt đóng cửa rồi quay người lại. Lục Thời Già lập tức nhắm mắt, để mặc tóc bị gió thổi tung. Một, hai, ba, tóc nằm yên, chiếc quạt trước mặt đã bị một bàn tay khác tắt đi.
Lục Thời Già mở mắt, Kỳ Nhiệt đứng ngay trước mặt, cúi đầu nhìn cậu.
Cậu ngồi thẳng dậy, ánh mắt không biết đặt vào đâu, đành nhìn lại mấy chiếc túi trước mặt. Bên trong có hộp bánh và một chiếc áo len mỏng, là Quý Lai Yên nhờ cậu mang đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT