Ban Cẩn nói: "Chị chia tay với Lục Thời Già là đúng, em còn tưởng cậu ta khác với những người đàn ông khác, xem ra em đã nhìn lầm rồi. Cái cô gái chặn cậu ta ở thư viện đó, hôm nay em đến trường tìm Kỳ Lương thì thấy họ đang hẹn hò, thảo nào cậu ta ngày càng ra vẻ, xem cậu ta vênh váo kìa... Thật kinh tởm."
Ban Cẩn bênh vực cô, nhưng thực ra, Lục Thời Già hẹn hò với ai là quyền tự do của cậu. Họ đã chia tay, cậu có thể yêu đương với bất kỳ ai cậu thích.
Vì vậy, sự trách móc của Ban Cẩn là vô lý, còn nỗi buồn của Kỳ Nhiệt, đối với bản thân cô, cũng là vô lý.
Cô đổ lỗi cho giấc mơ về sự khó chịu này, cô tự nhủ, cô chỉ là không quên được vẻ ngoài đẹp trai của Lục Thời Già thôi, không liên quan gì đến những thứ khác.
Tuy đã tự thuyết phục bản thân như vậy, Kỳ Nhiệt vẫn cảm thấy mình rất cần rượu để giải khuây, liền tắt điện thoại, ra khỏi nhà đến quán lẩu. Lúc lên xe, cô gọi điện cho Từ Vân Kha, vừa bắt máy đã nói rõ mục đích, Từ Vân Kha hít một hơi, nói với cô rằng anh ta đang bận việc ở Đại học Mai Thành, không đến được.
Kỳ Nhiệt rất nhạy cảm với bốn chữ "Đại học Mai Thành", cô dừng lại một chút rồi không nói gì nữa.
Cô không thích uống rượu, nhưng từ giờ trở đi, cô lại trở thành một con sâu rượu trong một thời gian dài. Ba điểm một đường thẳng lại thêm một điểm nữa, quán lẩu Đại Chân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT