Lục Thời Già như một bát cơm trắng mềm dẻo, vừa được nấu chín, lại còn dẻo dính, bốc khói nghi ngút, tất cả đều hướng về phía Kỳ Nhiệt.
Kỳ Nhiệt muốn phát điên, cô chỉ cảm thấy nóng ran, tay giữ mặt cậu lại không cho cậu cử động, nhưng trên người cậu lại có một sức mạnh nào đó, dùng sức ép đầu xuống, môi miết trên mặt, mũi, môi cô. Áo sơ mi cởi hai khuy hơi mở rộng, lộ ra cổ và một mảng da ửng đỏ trước ngực.
Mùi rượu phả ra từ miệng và mũi cậu, rồi dính lên mặt, cổ, tai Kỳ Nhiệt. Cậu vừa lẩm bẩm vừa hôn cô, tay buông lỏng khuy áo, siết chặt lấy eo cô.
"Cô giáo Kỳ, chị hôn em đi, hửm?" Cậu hôn lên khóe miệng cô, lúc này cậu như một đứa trẻ ba tuổi, giọng điệu lại dỗ dành, "Chị hôn em đi... em cầu xin chị..."
Cô không đáp lại, cậu lại trở nên mềm nhũn như nước, đầu lưỡi như một con cá chui ra từ khe đá, áp vào da cô, từng chút một liếm xuống, lưu lại dấu vết trên người cô.
Lại giống như một trận mưa rào, nước hòa lẫn bụi đất, thành bùn. Kỳ Nhiệt chính là người đang vịn tường, nhưng lại không cách nào đỡ được vũng bùn lầy lội này dậy.
Nói cho cùng, cô vẫn chưa đủ tư cách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT