Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh

Chương 80


1 tuần

trướctiếp

Thuận thuận lợi lợi, đây là công lao của Liêu Vĩ Minh, ông ta thăng lên. Sự việc bại lộ, đây là Liêu Vĩ Minh tính kế, ông ta ngã xuống.

Vị trí là của Khương Ái Quốc ông ta.

Liêu Vĩ Minh buồn bực một ngụm rượu: “Hừ, để Trần Cao Lĩnh vui vẻ chút đi.”

Trần Cao Lĩnh quả thật vui vẻ, ông ấy đã ăn cơm, hiện tại đang ngâm nga tiểu khúc, run chân ở trên sô pha nằm nghe radio.

Nghe nhạc trong đó, thỉnh thoảng cũng ngâm nga theo hai câu.

“Khương Mật thật sự là phúc tinh của tôi. Nhà của cô ấy, còn có công việc của cô ấy, tôi đều quản!”

Từ Nhiễm: “Chuyện công tác, có thể được không? Có ai tố cáo không?”

Trần Cao Lĩnh cười: “Khương Mật bị bệnh lui về dưỡng thương, vừa vặn gặp lúc nhà máy tuyển người, đây không phải là hợp tình hợp lý sao?” Ông ấy lại quơ quơ chân, hát một đoạn “Võ Gia Pha”, “Tôi thật sự là cưới một người vợ tốt, vợ tôi hôm nay thật đúng là nâng mặt mũi cho tôi, đặc biệt là cái tát kia, thoải mái.”

Lề đường lớn, năm người trẻ tuổi đeo khăn đỏ theo đê trở về, chờ về tới khu gia đình xưởng dệt, năm người đều mệt chết đi được.

Trong đó có một cô gái mặc áo sơ mi xanh vừa về đến nhà đã ngồi phịch xuống ghế, một bà lão từ trong phòng đi ra: “Mẫn Mẫn, có đói không?”

Mẫn Mẫn: “Mẹ, con đã sắp chết đói rồi, lại cho con thêm trứng gà.”

Lão thái thái cười: “Có thu hoạch gì không?”

Mẫn Mẫn: “Dám đi bờ đê bơi lội, đó đều là cao thủ bơi lội, nào có ai bị đuối! Thật sự có trẻ con bơi lội, đêm hôm khuya khoắt, phụ huynh đứa trẻ cũng ở trước mặt.” Cô ấy châm chọc: “Hiện nay khoa tuyên truyền nổi danh, thoáng cái liền đè ép công đoàn chúng con một đầu, hôm nay ai nhắc tới khoa tuyên truyền, không giơ ngón tay cái. Hội trưởng muốn làm ra chút thành tích, lại khổ chúng con, chúng con buổi sáng đi an ủi già trẻ nhà máy, làm vệ sinh cả buổi sáng, buổi chiều lại đi đưa ấm áp cho công nhân viên chức nghèo khó, buổi tối lại đi dạo bên bờ đê ba giờ, chân của con sắp gãy rồi.”

Bà lão cảm thán: “Đây là người tốt chuyện tốt, đám người già cô đơn và công nhân viên chức nghèo đều được lợi, đứa nhỏ Khương Mật này tốt, đều là do con bé đưa tới, con bé sẽ có phúc báo.”

Mẫn Mẫn: “Mẹ, mẹ cũng biết Khương Mật à? Con cũng thích cô ấy, là một cô gái nhỏ thông minh.”

Lão thái thái: “Hôm nay Khương Mật dẫn theo cháu trai cùng bọn Ngưu Ngưu chơi nửa buổi trưa, còn tặng Ngưu Ngưu một con sư tử nặn bằng bùn, giống như thật, con trai con yêu thích không chịu được, ngủ cũng phải đặt ở đầu giường.”

Lão thái thái làm xong mì sợi, lại làm một quả trứng ốp la ở phía trên, “Mẹ lại nói cho con một chuyện lớn, xảy ra xế chiều hôm nay, bảo đảm con giật mình. Con biết hội trưởng các con vì sao muốn cho các con làm chuyện tốt không? Đó là bởi vì tuyển chọn phó xưởng trưởng, hiện nay chủ nhiệm khoa tuyên truyền và hội trưởng công hội đấu.” Bà nói chuyện lớn nhỏ Khương gia xảy ra lại một lần.

Mẫn Mẫn nghe tới trợn mắt há hốc mồm: “Khương lão thái này thật đúng là hồ đồ? Bình thường con đã phiền Khương Ái Đảng, không làm gì cả, chỉ ôm hội trưởng vuốt mông ngựa. Không nghĩ tới ông ta đối với anh cả của mình lại còn ác độc như vậy, Khương Thư Âm kia cũng không phải thứ tốt. Chuyện ga trải giường mới qua một ngày, hôm nay đã châm ngòi bà nội trút giận cho cô ta, còn muốn đổ tất cả nước bẩn đến trên người Khương Mật, thật sự là mặt thật lớn.”

Lão thái thái: “Ác giả ác báo!”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp