Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh

Chương 64


1 tuần

trướctiếp

Khương Ngưng khóc: “Bà nội, Mật Mật quá nhỏ, bà đánh chết cháu đi, đánh chết cháu đi, Mật Mật, em đi nhận việc của chị, thay chị hiếu thuận trước mặt ba mẹ.”

Khương Trạch: “Bà nội, bà đánh cháu đi, cháu chịu đánh được, đánh không chết.”

Khương Ái Quốc cảm động hai mắt hồng hồng, đưa tay ôm con gái và con trai, nghẹn ngào: “Các con không thể chết, các con còn nhỏ, con đường tương lai còn dài. Ba chết thì chết, công việc cũng có thể cho Mật Mật, các con nhất định phải chăm sóc mẹ các con thật tốt.”

Mọi người:...

Thật đúng là sinh ly tử biệt.

Một lão thái thái không kiên nhẫn nhìn Khương lão thái: “Không kém nhiều lắm là được, thật sự xem mình là lão thái quân, Ái Quốc mau đứng lên đi.”

Khương lão thái chỉ vào bọn họ tức giận thở dốc, chỉ vào bọn họ giận dữ mắng: “Mày là đồ bất hiếu, tao nào có muốn đánh chết các người?”

Khương Ái Đảng nhanh chóng đi đỡ Khương Ái Quốc: “Anh cả, mau đứng lên, mẹ bị bệnh, lại nổi nóng, cũng chỉ bảo anh nhận sai, anh phục theo, chuyện này liền qua.”

Mẹ Khương rống: “Phục gì chứ, mày sao không chịu phục, đều là mày khơi mào, tao thấy nên là mày chịu phục!”

Triệu Thục Phân: “Chị dâu, chị nói gì cũng là do chị làm mẹ tức giận, đương nhiên phải chịu phục.”

Khương Thư Âm giúp Khương lão thái xoa ngực: “Bà nội, bà tha thứ cho bác cả đi, cháu không sao, đây đều là mạng của cháu.”

Khương lão thái trong phút chốc vang lên lời nói lúc trước của Khương Thư Âm, bà ta khàn giọng khóc: “Mạng của tao sao lại khổ như vậy, tao một nắm phân một nắm nước tiểu lôi kéo mày lớn lên, lúc trước nghèo, không có lương thực ăn, tao không có sữa, sữa hút ra đều là máu, mày là uống máu của tao lớn lên. Hôm nay, mày trưởng thành, mày cứ như vậy chọc giận tao.” Bà ta vươn cổ, phảng phất hô hấp không thuận, Khương Ái Đảng nhanh chóng cho bà ta uống nước, “Mẹ, mẹ đừng dọa con.”

Hai con gái con rể của Khương lão thái cũng chạy tới, đồng loạt vây quanh trước mặt Khương lão thái.

Khương Mật: “Bà nội, cha nhanh đưa bà nội đến bệnh viện đi! Bà nội đừng một hơi không lên được, cũng đừng chậm trễ. Anh hai, anh rể, mau giúp một tay.”

Khương Ái Quốc vội vàng đứng lên, vây quanh, bi thương nói: “Mẹ, con đưa mẹ đi bệnh viện, mẹ chịu đựng đi.”

Khương lão thái thò cổ thiếu chút nữa tức chết, cái gì gọi là chịu đựng! Bà ta từ từ bình tĩnh lại, đấm Khương Ái Quốc mấy cái: “Đồ bất hiếu, tức chết tao đi.”

Khương Trạch: “Bà nội, cháu cõng bà đi bệnh viện, chúng ta đến bệnh viện để bác sĩ xem, có bệnh gì chúng ta sẽ đi chữa bệnh.”

Khương lão thái lại cho Khương Trạch hai nắm đấm.

Khương Mật mừng quá mà khóc: “Bà nội, thật tốt quá, xem ra bà lúc này lại tốt rồi, đánh cha cháu và anh cháu sức lực rất lớn. Cháu cũng đổi người đánh đi, đừng chỉ đánh cha cháu, hai dượng và chú hai bà cũng luân phiên đánh. Nhanh đứng vững, để bà nội đánh vài cái, bà nội đánh người sẽ khỏi bệnh. Bệnh này của bà nội chính là bệnh ngứa tay.”

Lúc thì bị bệnh điên muốn đánh người, lúc thì bị bệnh ngứa tay. Thật sự là hình tượng cực kì sắc bén!

Mọi người:......

Khương Ngưng cảm thấy Khương lão thái lúc này chỉ sợ thật sự tức đến nội thương.

Khương lão thái lại tức giận cứng cổ, hì hì thở dốc: “Con nhóc chết tiệt nhà mày, còn nói lung tung, tao xé nát miệng mày.”

Khương Mật: “Bà nội đã có sức lực xé nát miệng người khác. Chỉ là, bà nội, bà không thể chỉ nghĩ đến đánh người nhà cháu, đều là con của bà, bà có thể chỉ đánh con cả sao? Con cả hút máu của bà lớn lên, hai ba bốn đều là uống không khí lớn lên sao?”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp