Lão nhị La Phi Dã cũng ăn mặc đơn giản nhất có thể. Cậu ta khoác áo bóng rổ bên ngoài chiếc áo thun đen, mặc quần thể thao với đầu gối được băng bảo vệ. Sau khi rửa mặt qua loa và vuốt tóc bằng tay là chuẩn bị ra khỏi cửa. Nhưng dù giản dị đến thế, La Phi Dã vẫn khiến người ta không thể rời mắt vì vẻ đẹp kinh diễm của mình.
Sau đó, người đẹp ấy vừa đấm vào ngực vừa cố tình hạ giọng khàn đục, gầm gừ: “Ăn thịt, ăn thịt, ăn thịt! Chúng ta sẽ cho ông chủ trẻ tuổi một bài học!” Trông như một con khỉ đột sống động, mà vẫn đẹp lạ thường.
Bạch Âm: “…” Đẹp mà không biết mình đẹp là một loại cảnh giới, nhưng kiểu trai đẹp như mày mà lại đóng vai thô kệch thế này thì thật không khỏe.
***
Trung tâm thành phố, tòa tháp đôi.
Đây là công trình biểu tượng của Giang Tả, đã tồn tại hơn hai mươi năm. Dù có được bảo dưỡng kỹ lưỡng đến đâu, tòa tháp vẫn không thể che giấu dấu vết của thời gian. Nhưng điều đó chẳng ảnh hưởng chút nào đến niềm tự hào của lão đại về công trình này. Dù không còn là nơi đắt đỏ hay sang trọng nhất, nhưng giá buffet tại đây vẫn đủ khiến sinh viên bình thường phải lắc đầu ngao ngán.
Lão đại vừa chụp hình vừa âm thầm cảm ơn em út, và cả chú của cậu nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT