Không phải vì nó khó ăn, mà ngược lại, món cơm chiên này lại cực kỳ ngon ngoài sức tưởng tượng. Hạt cơm tơi ra từng hạt, trứng vàng ươm, mềm mại bao bọc lấy độ giòn của rau củ, tạo nên một hương vị đầy lôi cuốn, khiến người ta ăn rồi vẫn nhớ mãi không quên.
"Cậu quá khiêm tốn rồi." Hoắc Chấp Cự chưa bao giờ cảm thấy thèm ăn đến thế.
Bạch Âm lại nghĩ Hoắc Chấp Cự đang phóng đại, bởi vì khác với nhiều nhân vật trong tiểu thuyết hay phim ảnh, cậu có thói quen tự nếm thử thành quả của mình. Hôm nay vì vội nên chưa kịp thử, nhưng trước đó cậu đã làm nhiều lần, và cũng rất hiểu rõ trình độ của mình. Cũng phải nói, cuộc cách mạng này chưa thành công, đồng chí cần phải nỗ lực hơn.
Rồi Bạch Âm cũng xúc một muỗng cơm, và rồi cậu sững sờ: "Đây thật sự là mình nấu sao?"
Không tin, Bạch Âm thử nếm các món khác. Đúng rồi, vẫn là trình độ của cậu đây mà. Sườn hơi cháy, bông cải gần như không có vị gì. Vì chỉ có hai người ăn nên Bạch Âm không nấu nhiều, chỉ chiên cơm, làm hai món và một nồi canh. Cậu lần lượt thử hết các món và xác nhận rằng chỉ có món cơm chiên là vượt trội.
Bạch Âm không hiểu tại sao lại như vậy, cậu chỉ biết cố gắng nhớ lại quá trình nấu nướng.
Thực ra, hôm nay cậu định làm món lasagna (*), nhưng lại thất bại, nên phải tạm chuyển sang làm cơm chiên. Trong đầu Bạch Âm, cơm chiên ngon nhất là cơm chiên từ cơm nguội, vì mẹ cậu từng nói vậy. Nhưng hôm nay chắc chắn không thể có cơm nguội, thậm chí cả cơm mới nấu cũng không có, mà cơm này là cơm ăn liền, loại đóng gói mà Bạch Âm mua hai túi để dùng nhanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play