Bạch Âm trước khi lên núi còn nghĩ, nếu không có xe đạp thì đi bộ cũng được, chỉ mất khoảng mười bốn phút thôi, thời gian này ở trường từ ký túc xá đến sân thể thao rồi đến thư viện lớn cũng tương đương.
Tuy nhiên, thực tế lại là, sau mười bốn phút leo núi, cậu vẫn chưa hề thấy bóng dáng biệt thự số 8 đâu cả.
Con robot tròn trịa vẫn tận tâm theo sát Bạch Âm cổ vũ cậu, không biết cách cài đặt ở phía sau ra sao, mà tự động chuyển sang chế độ tập luyện, đóng vai trò là người đồng hành: “Bạch tiên sinh, ngài làm được mà! Fighting!”
Bạch Âm mặt không cảm xúc: “Không, tôi không làm được. Đã nói mười bốn phút cơ mài?” Rồi cậu nhớ lại một khả năng, năm cuối trung học, cậu và La Phi Dã cùng vài người bạn đi du lịch lên thành phố núi, học một bài học đắt giá từ những chỉ dẫn ngu ngốc của định vị — đừng bao giờ tin vào thời gian tối ưu mà định vị đưa ra, vì con người không thể bay lên. Cậu mang theo hy vọng cuối cùng, cẩn thận hỏi robot, “Mày không hy vọng tao có thể bay thẳng lên đấy chứ?”
“Bạch tiên sinh, ngài đang nói gì vậy? Xin lỗi, Tiểu Hoang không hiểu lắm. Xin cho Tiểu Hoang một khoảng thời gian học tập, tôi nhất định sẽ cố gắng cung cấp dịch vụ tốt nhất cho ngài.” Màn hình của robot còn hiện lên biểu cảm khóc QAQ.
“……” Bạch Âm chỉ có thể thay đổi cách hỏi, “Hiện tại còn cách nhà tao bao xa?”
Robot cuối cùng cũng hiểu ý: “Đã lên kế hoạch cho ngài lộ trình gần nhất, chỉ còn năm phút nữa thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play