“Bởi vì em ấy cũng không hy vọng đột nhiên nhiều ra một người anh và cha mẹ.” Hạ Nam nhấc mí mắt lên nhìn hắn một cái nhàn nhạt nói: “Miên từ trước đến nay thích tự do, sợ phiền toái, không thích bị sự tình gì, hoặc là người nào trói buộc, ở thời điểm em ấy khó khăn nhất, cha mẹ đẻ không xuất hiện, hiện giờ hết thảy đều tốt, đột nhiên nhảy ra tới một đống thân thích, đổi lại là anh, anh sẽ thích sao?”
Nguyễn Dễ Khiêm nhấp môi nói: “Miên dù không thích tôi, cũng là vì giữa mọi người có hơi chút hiểu lầm, chờ sau khi hiểu lầm được cởi bỏ, tôi tin tưởng một ngày nào đó, em ấy sẽ tiếp thu chúng tôi, tình thân huyết thống không dứt bỏ được, huống hồ, có Nguyễn gia làm chỗ dựa, không ai có thể ức hiếp em ấy”
Dù cho nhà bọn họ cái gì cũng không trợ giúp cho Miên, chỉ cần danh hiệu con gái Nguyễn gia, cũng không ai dám quang minh chính đại ức hiếp cô.
Đôi mắt Hạ Nam hơi hơi nhíu lại, lạnh lùng nói: “Tôi là vật bài trí sao?”
Nguyễn Dễ Khiêm hít sâu một hơi, “Tiểu Nam, tôi biết anh đối tốt với Miên, có anh chống lưng, cũng không ai dám ức hiếp em ấy, nhưng anh có nghĩ tới không, dù cho người khác bên ngoài không dám ức hiếp em ấy, sau lưng cũng sẽ nghị luận em ấy, cảm thấy em ay dùng thủ đoạn không chính đáng gả vào Hạ gia, xa không nói, chỉ mỗi cửa ái bác Phó, cũng không dễ qua đi?”
Phó Hoa rõ ràng là có chút chướng mắt thân phận của Miên, điểm này Nguyễn Dễ Khiêm cũng biết.
Nhưng nếu Miên là Nguyễn Miên Nhi, như vậy Phó Hoa tuyệt đối sẽ không ý kiến, cũng rất cao hứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT