“Ai nói không tính toán nhận con bé?” Nguyễn Linh Ngọc thở dài nói: “Em chỉ là nói tính tình con bé không tốt, đối với mọi người không lễ phép, đây là do mấy năm nay chúng ta không ở bên cạnh con bé, không ai giáo dục con bé, cho nên mới dẫn tới con bé có tính tình này, về sau đón con bé trở về, dạy dỗ lại là được rồi”
Nguyễn Linh Ngọc đã nghĩ kỹ rồi, nếu là do trước kia bọn họ không chiếu cố cô, mới khiến cho Thẩm Miên dưỡng thành tính tình hiện tại, vậy về sau phải dạy dỗ lại cô.
Nguyễn Phong nhíu mày, “Linh Ngọc, anh cảm thấy suy nghĩ của em cần phải thay đổi một chút”
“Thay đổi cái gì?” Nguyễn Linh Ngọc hỏi.
“Nhiều năm như vậy, chúng ta vẫn luôn không chiếu cố đến Miên, con bé mấy năm nay vẫn luôn sống thực khổ, em cũng biết, hiện giờ thật vất vả mới tìm được con bé, em liền phải lấy thân phận người mẹ đi quản giáo con bé, như vậy sẽ chỉ càng làm Miên mâu thuẫn với chúng ta, huống hồ, em và Miên trước đó còn có hiểu lầm, hơn nữa, Miên thực ưu tú, anh cảm thấy, chúng ta không cần phải can thiệp quá nhiều”
Tuy rằng chỉ gặp qua Thẩm Miên một lần, nhưng từ trong miệng ông nội Hạ, hắn có thể nghe ra Thẩm Miên là một đứa trẻ rất ưu tú, con người không hoàn mỹ, dù cho Miên có hơi chút khuyết điểm, chỉ cần không vi phạm le thường, thì có quan hệ øì?
Bọn họ làm cha mẹ, cần phải đem tình thương của mẹ cùng tình thương của cha mà Miên đã bị mất đi, đều bồi thường lại cho con bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT