Ông lão vẻ mặt cảm động, “Có thể có miếng cơm ăn là được rồi, ăn ngon hay không không quan trọng”
“Ông ơi, ông không có người nhà sao?” Dương Hạ Tế bắt đầu bát quái lên, “Sao lại phải đi xin cơm ăn? Ông ở tuổi này, hẳn nên ở trong nhà dưỡng lão.”
“Ai!” ông lão thở dài thật mạnh một hơi.
Dương Tiểu Tế cảm thấy có chuyện, lập tức dựng lỗ tai lên nghiêm túc chờ ông nói.
“Ông còn có một người cháu, nhưng cháu ông không nghe lời, đã nhiều tuổi cũng không tìm cháu dâu, cả ngày cũng không biết đang làm cái gì, có đôi khi một hai năm cũng không thấy được bóng người, ông là một lão già goá bụa không ai quản không ai hỏi, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, đây cũng là thật sự không có biện pháp, mới đi ra ngoài xin ăn, cô gái nhỏ, ông cũng không gạt các cháu, kỳ thật hôm nay cũng là lần đầu tiên ông đi xin cơm, ông thấy nhà ở đây tương đối tốt, người sống ở đây khẳng định đều không thiếu ăn uống, cho nên mới tới nơi này.”
Nói đến đây, ông lão thở dài một hơi, “Không nghĩ tới, tìm một vòng, mọi người không phải đóng lại cửa, thì chính là không để ý tới ông, ông lần đầu tiên đi xin cơm, da mặt mỏng, vừa rồi nếu không phải các cháu kêu ông tiến vào ăn dưa hấu, ông cũng đã đi nhà khác.” Ông nói tình ý chân thành, Dương Tiểu Te lắng nghe, tâm đồng tình tràn lan, vành mắt đều đỏ lên, cô trực tiếp lý giải thành cháu ông lão ham ăn biếng làm không về nhà, cũng mặc kệ ông.
Vì thế nói: “Ông lão, ông như vậy cũng quá đáng thương, cháu ông thật không hiếu thuận, lần sau nếu ông không có gì ăn, thì có thể lại đây, chỉ là chúng cháu vẫn là học sinh, ban ngày từ thứ hai đến thứ sáu nơi này không có ai, nhưng ngày thứ bảy đều ở nhà”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play