Xin cơm?
Còn là tới cửa xin cơm?
Dương Tiểu Tế và Thẩm Miên đều là vẻ mặt kỳ quái nhìn chằm chằm ông lão, quần áo trên người ông tuy rằng tất cả đều là mụn vá, thoạt nhìn giống như thực nghèo khổ, nhưng lại thập phần sạch sẽ, dáng người cũng thẳng, dù chống gậy gỗ, nhưng thoạt nhìn, dáng người so với gậy gỗ còn cứng hơn, tướng mạo rất hài hòa.
“Ông à, chúng cháu còn chưa có nấu cơm, nếu không ông ăn chút dưa hấu trước đi? Dưa hấu này rất ngọt” Dương Tiểu Tế cũng là một cô gái tốt bụng, vừa thấy ông lão ăn mặc rách nát, thoạt nhìn đáng thương, lập tức liền mời người ta tiến vào ăn dưa hấu.
Ông lão không lập tức tiến vào, mà nhìn về phía Thẩm Miên, tựa hồ sợ Thẩm Miên không cho ông tiến vào.
Nhìn ra ý của ông, Thẩm Miên cười nói: “Ông à, ông vào đi!”
“Tốt quá, cảm ơn các cháu, các cháu thật là người tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play