“Anh trai cháu ở ngay đây, không cần chú phải mua”
Thẩm Miên cố ý cường điệu anh trai chính mình ở phụ cận, ý đồ dọa lui nam nhân.
Nam nhân xác thật căng thẳng trong lòng, nhưng tuy nhiên nghĩ lại, nếu ở phụ cận, đã sớm lại đây đi?
Cô gái nhỏ có hơi chút thông minh.
Bởi vì Thẩm Miên nói chuyện vẫn luôn cố tình đề cao âm lượng, hấp dẫn không ít người chung quanh chú ý, nam nhân biết còn tiếp tục như vậy, sẽ không hạ thủ được, vì thế quyết định tốc chiến tốc thắng.
“Nếu không thích quần áo, vậy chú mang cháu đi ăn cơm.”
Nam nhân lại lần nữa duỗi tay đi kéo Thẩm Miên.
Nhìn ra ý đồ của hắn, Thẩm Miên xoay người muốn bỏ chạy, lại bị tóm lấy cánh tay, cô lập tức hô to.
“Cứu mạng, có người lưu manh.”
“Con bé chết tiệt kia, kêu cái gì?”
Nam nhân duỗi tay muốn che miệng Thẩm Miên lại, tính toán trước đem cô tới địa phương không có ai, sau đó lại thu thập cô.
Thẩm Miên luống cuống, há mồm định cắn cổ tay nam nhân.
Người chung quanh nhìn một màn này, đều không có ý tứ muốn tiến lên hỗ trợ, niên đại không có di động, không có phương tiện báo nguy, nếu cô bị kéo đi, vậy hậu quả không dám tưởng tượng.
Cổ tay truyền đến một trận đau nhức, nam nhân bực bội lên, trở tay muốn đánh cô, thường xuyên bị Chu Lan Phương đánh, cho nên khi nhìn thấy người khác có động tác này, cô liền rụt cổ một chút.
Đau đớn trong dự đoán không có truyền đến, bên tai lại vang lên tiếng mắng bạo nộ của nam nhân.
“Con mẹ nó, kẻ nào dám xen vào việc người khác...... Ai u......”
Một cái tay khác đang kéo lấy Thẩm Miên của nam nhân cũng bởi vì đau đớn mà buông ra, vừa định văng tục một lần nữa, đã bị đá ngã trên mặt đất.
Thẩm Miên lấy lại tinh thần, nhìn cứu tinh từ trên trời giáng xuống, kinh ngạc hô một câu, “Anh Hạ.”
Rõ ràng không phải quá quen thuộc, nhưng từ khoảnh khắc thấy rõ là hắn, tim Thẩm Miên nháy mắt kiên định.
“n”
Hạ Nam nhàn nhạt lên tiếng, quay đầu nhìn về phía nam nhân nằm kêu ai u trên mặt đất, ánh mắt chợt lạnh lùng.
Nam nhân bị khí thế của Hạ Nam làm cho hoảng sợ, thanh âm ai u trong miệng cũng đột nhiên im bặt, con oắt chết đầm kia, thế nhưng thực sự có một người anh ở chỗ này.
Phản ứng của nam nhân cũng coi như là nhanh, hiện tại anh của người ta đã tới, lại muốn làm cái gì với Thẩm Miên là không có khả năng, hơn nữa hắn thực xác định, hắn không đánh lại Hạ Nam.
Căn cứ kinh nghiệm nhiều năm nhìn người, hắn phán đoán nam nhân trước mắt cũng không đơn giản, không phải người mà hắn có thể chọc vào.
Do đó, hắn lập tức thay đổi biểu tình, vẻ mặt vô tội nói: “Tôi, tôi chỉ đùa một chút, là hiểu lầm, hiểu lầm”
Nếu biết cô bé ăn mặc quê mùa có một người anh như vậy, hắn mới sẽ không đi dẫm cái đỉnh này.
Thấy tốc độ biến sắc mặt lão luyện của nam nhân, rõ ràng là kẻ tái phạm, sắc mặt Hạ Nam lạnh hơn, nếu không phải hắn xuất hiện kịp thời, hậu quả không dám tưởng tượng.
“Lý Càng, làm phiền cậu đi một chuyến, đưa hắn đi đến địa phương cần phải đi”
Trong đám người xem náo nhiệt chung quanh, một nam nhân độ tuổi tương đương Hạ Nam di ra, trông hơi giống Quách Phú Thành, cả người tản mát ra một cổ hơi thở bất hảo không kêm chế được.
“Được”
Lý Càng lên tiếng, không nhịn được nhìn thoáng qua Thẩm Miên, trong lòng một trận buồn bực, vừa rồi cô gái nhỏ này gọi Hạ Nam là “ anh , Hạ Nam có một cô em gái như vậy từ khi nào?
Còn có chiếc áo này, chính là cái hắn đã từng giúp Hạ Nam mua, trước đó vẫn luôn để ở trên xe của Hạ Nam, hôm nay không thấy, hắn cũng không để ý, sao bây giờ đã chạy đến trên người cô gái nhỏ này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play