Tiết học đầu tiên là ngữ văn.
Giáo viên dạy ngữ văn là một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, tên Lý Thu Mai, mang theo một đôi mắt nghiêm khắc, cả người tản ra một cỗ khí thế giống Diệt Tuyệt sư thái.
Cầm hộp phấn viết bảng tiến vào phòng học, cô sửng sốt khi thấy Thẩm Miên Miên đang đứng ở bục giảng trước mặt, “Thẩm Miên Miên? Em đứng ở đây làm gì?”
Cô đã cùng hiệu trưởng thương lượng việc cho Thẩm Miên Miên thôi học.
Con bé này thế nhưng lại tới nữa, còn bọc một kiện áo Quân Đại Y, trong phòng học gió lùa lạnh đến tận xương, mặc bộ này vào liền giống như ngồi bên cạnh bếp lò, cô nhìn cũng đỏ mắt.
“Vị trí của em đã bị người khác ngồi, em không có chỗ ngồi.”
Thẩm Miên Miên nhấp môi một chút, cô học tập không tốt, Lý Thu Mai vẫn luôn coi cô là cái đỉnh trong mắt.
Lúc này Lý Thu Mai mới nhớ tới, ngày hôm qua cô nghe nói Thẩm Miên Miên muốn nghỉ học, liền đổi Trần Quyên lên vị trí phía trước, lại bảo Triệu Lan lan ngồi ở bàn thứ 4 chuyển tới vị trí của Trần Quyên.
Hai người này đã đổi lại đây, lại bảo ho trở vê, hai người khẳng định là không muốn.
“Em đi ngồi vị trí lúc trước Triệu Lan Lan ngồi đi”
“Em thưa cô, em không muốn ngồi cùng Thẩm Miên Miên.
Bạn ấy học kém, đầu ngu, em sợ sẽ bị lây bệnh ngu.”
Ngồi cùng bàn Triệu Lan Lan là một nam sinh mập mạp, giờ phút này nhấc tay đứng lên, lời vừa ra khỏi miệng, liền khiến cả lớp cười vang.
Đắc ý nhất không ai khác là Chu Tư Vũ, đây là kết cục của kẻ muốn tranh cùng cô.
“Trật tự.” Lý Thu Mai trừng mắt nhìn Thẩm Miên Miên một cái, hỗn thành như vậy, còn không biết xấu hổ tiếp tục đi học, cô đều thấy mất mặt thay Thẩm Miên Miên.
Quét một vòng, chỉ có vị trí bên cạnh Lục Tư Viễn là còn trống, “Em đi ngồi bên cạnh Lục Tư Viễn đi”
Ngồi nơi nào, đối với Thẩm Miên Miên mà nói, thật sự không quan trọng, cô không hề do dự, động tác sảng khoái xách theo cặp đi đến ngồi ở bên cạnh Lục Tư Viễn.
Lục Tư Viễn muốn cự tuyệt:
“Thưa cô......”
“Sắp đến cuối kỳ rồi, cả nhà có ý kiến gì, thì trước giữ lại đi” Lý Thu Mai hoàn toàn không cho Lục Tư Viễn cơ hội cự tuyệt.
Người nếu đã tới, dù sao cũng phải an bài một chỗ ngồi đi? Cô đã từ bỏ Thẩm Miên Miên, cho nên cũng lười không muốn lãng phí nước miếng đi mắng Thẩm Miên Miên hai ngày nay không đi học.
Nhưng Lục Tư Viễn thì sao?
Ngày hôm qua còn có học sinh nữ khóc lóc tìm cô cáo trạng, coi như trừng phạt hắn đi.
Một câu của Lục Tư Viễn bị nghẹn ở yết hầu, cuối cùng trừng mắt nhìn Thẩm Miên Miên một cái.
Cô không để ý lấy ra sách học văn của mình ra, mắt nhìn thẳng vào bục giảng.
Cô tới là để học, ngồi bên cạnh ai, có cái nhìn gì với cô, thật sự không quá trọng yếu.
Chương trình học của học kỳ này đã xong, hiện tại hoàn toàn là ôn tập lại bài cũ.
Lý Thu Mai giảng giải một hồi, liền tùy ý viết ra một đề bài trên bảng đen.
“Ai tới trả lời đê này một chút?”
Có bốn, năm học sinh đồng thời giơ tay, ai không học bài, tất sẽ đem đầu cúi xuống rất thấp, sợ bị gọi lên trả lời.
Lý Thu Mai quét một vòng, cuối cùng đem tầm mắt dừng ở trên người Chu Tư Vũ.
“Chu Tư Vũ, em trả lời một chút xem”
Chu Tư Vũ đứng lên, giọng nói to lớn vang dội trả lời đáp án, Lý Thu Mai gật đầu, không hổ là học sinh mà cô nhìn trúng, “Ngồi xuống đi!”
Cô khen Chu Tư Vũ một hồi, cuối cùng lại có ý nhìn vê phía Thẩm Miên Miên, “Mọi người đều phải hướng về bạn Chu Tư Vũ học tập, chịu khó động não, không cần học bạn học nào đó, chỉ biết trốn học......”
Bạn học nào đó là chỉ ai, không cần nói cũng biết.
Chu Tư Vũ đắc ý quay đầu lại nhìn Thẩm Miên Miên một cái, có nhìn thấy không? Tranh đi học cùng cô ư, giáo viên cũng sẽ không đồng ý.
Cô học giỏi, nên phải để cô đi học, còn Thẩm Miên Miên, đương nhiên là ở nhà làm nông.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play