Không nghĩ tới Thẩm Miên sẽ đột nhiên ra tiếng, Chu Tư Vũ hoảng sợ, lại đối thượng với tầm mắt của Thẩm Miên, cô thế nhưng cảm thấy có chút khiếp người.
Lời Vương Lăng Lăng nói cũng hiện lên ở trong óc, lông tơ toàn thân cô đều dựng lên, chỉ cảm thấy không khí trong phòng trở nên đặc biệt quỷ dị, “Em, em......”
Cô “ em ' sau một lúc lâu, cũng chưa nói được một câu hoàn chỉnh.
“Lăn trở về ngủ đi”
Ngữ khí Thẩm Miên lạnh lạnh nói một câu.
Chu Tư Vũ nuốt một ngụm nước miếng, cũng không dám nhiều lời, giống như gặp quỷ bò lại đầu kia, chui vào trong ổ chăn.
Trước đây khi cô ngủ, luôn cố ý duỗi chân về phía bên người Thẩm Miên, lần này cô lại cách Thẩm Miên rất xa, chân còn duỗi ra bên ngoài chăn, thân mình phát run.
Thẩm Miên: “......”
Cô bị phản ứng của Chu Tư Vũ làm cho có chút ngốc, vừa rồi thái độ có lạnh một ít, nhưng không đến mức doạ Chu Tư Vũ thành như vậy chứ?
Cô không có khí tràng như Hạ Nam.
Kệ đi, ngày mai còn đi thi, chỉ cần Chu Tư Vũ không làm ầm ï là được.
Trong nhà có hai học sinh đi thi, buổi sáng Thẩm Kiến Hoa cùng Chu Lan Phương dậy đặc biệt sớm, 5 giờ rưỡi đã bắt đầu nấu cơm, Thẩm Miên ngủ sớm, tỉnh sớm, Chu Tư Vũ tối hôm qua trước nửa đêm đều không có ngủ, sau nửa đêm mới ngủ được, buổi sáng liền có chút không dậy nổi.
Chu Lan Phương sợ cô đến trễ, cơm còn chưa có nấu xong, liền chạy nhanh gọi cô dậy.
“Tư Vũ! Đừng ngủ, mau đứng lên đi, hôm nay cháu phải thi, đừng đến muộn, cháu xem con oắt chết tiệt kia, hiện tại đã rửa mặt xong rồi”
Vừa nghe vậy, Chu Tư Vũ lập tức có tỉnh thần, “Chị đã đi học rồi sao?”
Hiện tại mặt đường tốt, có thể lái xe đi học, Thẩm Miên nếu đạp xe đi trước, vậy cô làm sao?
“Không có, cơm còn chưa có ăn, cháu nhanh mặc quần áo đi, đừng để đông lạnh bị cảm” Trong nồi vẫn còn đang nấu cháo khoai lang đỏ, thấy cô đã dậy, Chu Lan Phương liền đi phòng bếp.
Chu Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm, xoa xoa đôi mắt buồn ngủ, chạy nhanh mặc quần áo rời giường.
Thẩm Kiến Hoa đang ở trong phòng bếp nhóm lửa, nhìn thấy Chu Tư Vũ tiến vào, chỉ chỉ, “Nơi đó có nước ấm”
“Dượng, sao dượng không kêu cháu dậy nhóm lửa! Dượng ngày hôm qua vừa trở về, hôm nay hẳn nên nghi ngơi nhiều một chút mới tốt.” Chu Tư Vũ một bên rửa mặt, một bên nói lời ngọt, dễ nghe.
Thẩm Kiến Hoa còn chưa có trả lời, Chu Lan Phương đã nói, “Ngươi xem Tư Vũ hiểu chuyện biết bao, khoảng thời gian này ngươi không ở trong nhà, đều là con bé buổi sáng dậy nhóm lửa cho ta.”
Nói xong, phiết mắt liếc Thẩm Miên một cái, ý tứ kia như là đang ghét bỏ cô lười biếng.
Chu Tư Vũ cũng chột dạ nhìn thoáng qua Thẩm Miên, sợ Thẩm Miên vạch trần cô, hiện tại miệng Thẩm Miên lanh lợi, nếu vạch trần cô, vậy nhiều năm cô xây dựng hình ảnh như vậy, đã có thể uổng phí.
Cũng may Thẩm Miên vội vàng bưng chén đũa, căn bản không muốn lên tiếng.
Vì để hai đứa nhỏ thi tốt, Thẩm Kiến Hoa sai Chu Lan Phương lấy một miếng thịt khô nhỏ trong nhà vẫn luôn không nỡ ăn, thái ra xào cải trắng.
Mùi hương từ trong nồi bay ra, Chu Tư Vũ thèm ăn đến mau chảy cả nước miếng, ngay cả Chu Lan Phương cũng nuốt một chút nước miếng, đã một đoạn thời gian không ăn thịt, cô cũng thực thèm.
Có Thẩm Kiến Hoa hỗ trợ, cơm sáng nấu đặc biệt nhanh, Chu Lan Phương bê cháo, lại đưa một cái bánh ngũ cốc cho Chu Tư Vũ.
“Mau, ăn no rồi đi sớm một chút”
“Cảm ơn cô” Chu Tư Vũ đắc ý nhìn Thẩm Miên một cái, đêm qua cô bị dọa đến hơn phân nửa đêm cũng chưa ngủ được, đến sau mới suy nghĩ cẩn thận lại, Thẩm Miên nếu thực sự có gì đó, đã sớm nháo cho trong nhà gà chó không yên, sao có thể thành thật như vậy được?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play