Kiều Tây vốn đang định quấn lấy Quý Chu Chu đến trường học với mình, nhưng nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc của cô thì lập tức sợ hãi, dẫn các bạn học của mình quay người rời đi, sợ giây tiếp theo Quý Chu Chu sẽ đánh cậu ta.
Chờ sau khi Kiều Tây đi rồi, Quý Chu Chu mới nhìn về phía Cố Quyện Thư, trông thấy hốc mắt anh sưng đỏ thì buông tiếng thở dài: “Đi thôi.”
Tuy Cố Quyện Thư nghe không được, nhưng điếc lâu như vậy, loại từ ngữ đơn giản này, anh đọc khẩu hình miệng cũng có thể hiểu được. Thấy Quý Chu Chu định dẫn mình đi, Cố Quyện Thư muốn đi cùng, nhưng do dự một chút vẫn là dừng lại.
Quý Chu Chu đi một đoạn đường, mới ý thức được hình như phía sau không có ai đi theo, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Cố Quyện Thư đứng ở chỗ cách cô hơn 10 mét, cũng không có ý định muốn đến đây. Quý Chu Chu kinh ngạc, lấy di động ra gửi tin nhắn cho anh: Sao lại không đi cùng.
Cố Quyện Thư thấy cô lấy di động ra, cũng đã nhìn chằm chằm màn hình di động của mình, nhìn thấy cô gửi tin nhắn đến trầm mặc phút chốc, trả lời: Chu Trường Quân sắp tới rồi, tôi chờ ông ta.
Quý Chu Chu nhìn tin nhắn trả lời, ý cười trên mặt phai nhạt chút, sau khi rối rắm một tí rồi buông tiếng thở dài: Được, vậy anh chờ đi, nhớ khám bác sĩ.
Cô ấn gửi đi xong, nhìn Cố Quyện Thư một cái thật sâu, rồi xoay người đi về phía trước. Ở sâu trong nội tâm, cô đối với Cố Quyện Thư là thân thiết, là thích, loại thích này có thể không liên quan đến tình yêu, nhưng ngoại trừ tất cả nguyên nhân lộn xộn thì lúc cô nhìn thấy anh, cũng là muốn ở chung nhiều hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play