Tuyết Chi, ta hiểu rõ tất cả, và nàng cũng nên hiểu chuyện năm xưa của chúng ta đều qua rồi, nhắc lại trăm lần thì trăm lần đau, hà cớ gì nàng phải tự giày vò mình lẫn ta như thế? Huyền Trức Tuyên đau lòng thốt lên câu chữ, bên trong đôi mắt hắn ta không biết từ bao giờ đã đỏ hoen.
Đáng tiếc Diệp Tuyết Chi lắc đầu, ánh mắt cả nét mặt không thay đổi, cứ đề phòng nhìn hắn ta.
Huyền Trức Tuyên trông thấy biểu hiện này, hắn ta bất đắc dĩ lại mềm mỏng nói tiếp: Trở về nghỉ ngơi được không? Ta hứa với nàng nội trong ngày hôm nay sẽ không còn lời đồn nào nữa. Cũng khẳng định từ nay bảo vệ con của chúng ta thật tốt, để nó và nàng an ổn!
Nghe lời hứa của Huyền Trức Tuyên xong, Diệp Tuyết Chi im ắng một hồi bộ dạng suy nghĩ, ít lâu sau buông thả cảm xúc, hời hợt cất tiếng: Ta không tin lời ngươi hứa hẹn, ta cần thấy hành động từ ngươi. Nếu người không làm nổi, phải để ta đi.
Được, nếu ta làm xong, nàng hãy tĩnh dưỡng, để tinh thần bình ổn. Huyền Trức Tuyên nói rồi lùi bước xoay người đi khỏi.
...
Mười ngày sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play