Tân Cầm Nhi đợi Mặc Ôn Khanh mang sính lễ đến hỏi lấy mình, nhưng cuối cùng nàng chờ được tin Mặc Gia và Diêu Gia kết thân, nghe nói là hỉ sự. Mà Mặc Gia chỉ có một người con…
Tân Cầm Nhi đã chết lặng, cũng không đi tìm Mặc Ôn Khanh để hỏi, chỉ lẳng lặng ngồi bên xích đu tại hoa viên.
Gió trời khẽ thối khiến từng cánh hoa đong đưa, ánh nắng ấm áp chiếu xuống khu vườn rực rỡ sắc màu cây cỏ, khung cảnh đẹp đẽ biết bao nhưng Tân Cầm Nhi chẳng hề nhìn.
Đôi mắt nàng chớp chớp chất chứa buồn bã, nét mặt ủ rũ vô cùng, đầu tựa vào dây xích, hành động đu đưa song không thấy vui vẻ như thường ngày.
Bỗng tiếng bước chân truyền tới, kèm giọng nam nhân quen thuộc: “Tam tiểu thư, người sao vậy?”
Tân Cầm Nhi nâng mắt nhìn đối phương, khoé môi hiện lên nụ cười tự giễu, lạnh nhạt nói: “Tinh Thược à, lời nguyên rủa ngươi dành cho ta thành sự thật rồi!”
Tinh Thược hơi ngơ ngác, lúc sau hắn ta nhẹ nhàng quỳ xuống trước Tân Cầm Nhi, dáng vẻ chờ đợi hình phạt quen thuộc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play