"Nam nữ khác biệt, đây là điều ai cũng biết, thế này đi ta kêu người xử lí vết thương cho huynh trước rồi nói phụ thân ta sai người thông báo cho Đoan Vương Gia bên kia đến đón huynh." Tân Phương Phương nhàn nhạt đáp lại lời Hàn Phong Vũ.
Nàng mà tùy ý để hắn lại đây thì đến lúc tên Đoan Vương mất nết kia biết được lại chẳng ghen lên túm lấy nàng ném xuống đất như lần trước à! Nàng chưa quên mu bàn tay mình lưu vết sẹo!
Với cả phụ thân nữa, để ông ấy phát hiện, nàng đây có mà ăn liên hoàn gia pháp đó. Chỉ là người không nên đến cũng đã đến, chẳng thế đuổi đi được ngoài giúp một chút rồi ship hắn về chỗ cũ thôi.
Hàn Phong Vũ chịu đựng đau đớn trước ngực, hắn nâng mắt, ánh nhìn sâu xa trông nàng, "Như vậy liệu có ổn không?"
Hắn biết rõ đột nhập vào đây là điều sai lại không ngờ vào đúng phòng nàng, rồi vô tư đưa ra đề nghị nàng chứa chấp mình một đêm, nhưng hắn rất bất đắc dĩ bởi vết thương trên người khá nặng, hắn không chống cự được đến lúc về Đoan Vương Phủ, khoảng cách của phủ quá xa với phủ Thượng Thư và phủ Thừa Tướng.
Bản thân hắn nghĩ chỉ cần im ắng ở đây qua đêm cho vết thương dịu đi rồi sáng sớm lập tức rời khỏi, tránh ảnh hưởng tới nàng cùng bại lộ chuyện của hắn, nhưng nàng bây giờ muốn gọi Thừa Tướng qua, hắn thật sự không biết làm sao.
Tân Phương Phương như nghe hiểu từ ổn trong lời Hàn Phong Vũ là gì, nàng nhẹ giọng khẳng định: "Đó là cách tốt nhất, huynh yên tâm, phụ thân ta thấu hiểu mọi chuyện, kể cả chuyện hai ta lúc trước, nên người khẳng định chủ toàn cho huynh về với Đoan Vương Gia. Phần huynh đột ngột xuất hiện ở đây, người cũng không tìm hiểu hoặc hỏi huynh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT