Qua hồi lâu Tân Diệu Liên mới vờ từ tốn trả lời: Tỉ phu huynh ấy vừa nghỉ ngơi trong phòng, còn chuyện của chúng ta vẫn chưa đâu vào đâu cả, pwcòn cần thêm thời gian bồi đắp.
Nghe Tân Diệu Liẻn nói, Tân Hoa Hoa gật đầu, phần Tân Cầm Nhi hơi híp mắt nhìn, dáng vê Tân Diệu Liên bình tĩnh nhưng đôi mắt lại né trânh không dám nhìn thẳng vào ai, lúc tuôn từng câu chữ có chút dừng thoáng qua, kiểu như còn tìm kiếm lí do để nói.
Tân Cầm Nhi rốt cuộc nhìn ra đại tỉ mình só hở, sâu bên trong mắt nàng ta tựa hồ lóe lên ánh sáng tỏ, nhưng rất nhanh liền rút về, không có ý định vạch trần hay truy hỏi thêm, ngược lại dùng vẻ tươi cười che đi, Là vậy à, muội hiểu rồi!
Đại tỉ, người Dương phủ đối với tỉ tốt chứ? Đến lân Tân Phương Phương hạ giọng hỏi dò.
Tân Diệu Liên nâng mắt, đối diện câu hỏi này tự nhiên nhanh chóng trả lời: Họ đều tốt với tỉ, từ lúc tỉ gả vào cho đến bây giờ họ không hề làm khó tỉ, nhẹ nhàng giao công việc lớn nhỏ trong phủ, khi tỉ sắp xếp sai họ cũng nhắc nhở chứ chẳng quát mắng hay trừng phạt lỗi của tỉ. Chung quy mọi thứ ở đây chào đón tỉ, các muội và phụ thân lẫn di nương không cần bận tâm quá đâu.
Ba tỉ muội chăm chú nghe từng câu Tân Diệu Liên kể, ánh mắt cả ba giao nhau sau đồng thanh: Bọn muội hiểu rồi. Một tiếng.
Xong bốn người đi chung con đường, vừa đi vừa nói chuyện vặt đôi lúc chạm phải gia nhân đi ngang qua, chính là không nghĩ sẽ chạm mặt Dương phu nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play