Huyền Uyên Thành mím môi, chần chậm trả lời: "Người của ta đang truy tìm dấu vết năm xưa của mẫu phi tại hoàng cung, xem xem liệu mẫu phi có để lại đồ vật gì không, phần những gì nàng nói ta đã từng nghĩ qua cũng điều tra, đáng tiếc không có kết quả gì cả, ta nghĩ có lẽ Nhân Tộc và Thần Linh rất quan trọng với mẫu phi nên dù cho sắp tạ thế, bà ấy vẫn đem nó thành di nguyện gửi gắm đến ta."
Mẫu phi của chàng không khác gì ba kẻ Trưởng lão tại Nhân Tộc, từ lúc chàng sinh ra cho đến trưởng thành, đây là điều chàng thấy rõ nhất ở mẫu phi mình, bà sống vì Nhân Tộc, lúc chết cũng vì Thần Linh. Ngay từ việc lấy ân báo oán lửa Thừa tướng, hạ độc lên người một đứa trẻ vô tội mới sinh, quá đủ để hiểu rõ mẫu phi là hạng người tàn nhẫn thế nào.
Đáng tiếc chàng phận làm con, không thể chê trách bất cứ điều gì, mặc kệ mẫu phi ác độc đến đâu, chàng khẳng định phải nhắm mắt cho qua chuyện, đi hoàn thành di nguyện mẫu phi để lại, không phụ công sinh thành, nuôi dưỡng.
Chỉ là Phương Phương nói đúng lòng chàng, bản thân không hề mong muốn đời sau của mình phục tùng mù quáng kẻ tự xưng Thần Linh kia, những lần hiến tế của chàng với chúng trong năm năm qua là quá đủ, một lần kiểm soát có hạn, đừng nghĩ vô hạn hay đời đời.
Nghĩ đến đây Huyền Uyên Thành dần ấp ú một quyết định, Tân Phương Phương bên này không hay biết gì, chỉ thở dài tiếc nuối: "Mẫu phi chàng thật sự nghĩ tốt cho mỗi Nhân tộc thôi ư?"
Một người mẫu thân dùng hơi thở cuối cùng ép con mình vào thế khó xử, khiến người làm con như Huyền Uyên Thành phải chấp nhận mọi thứ, chàng không thể nào phản kháng, hay có quyền chê trách bất cứ điều gì về bậc sinh thành ra mình, hành động cùng suy nghĩ sai một ly là ngàn phần bất hiếu, mà tội bất hiếu không phải thứ một người bình thường có thể gánh vác.
E rằng trong chuyện này rất khó chấm dứt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT