Nhìn gương mặt góc cạnh và trưởng thành của người đàn ông trước mặt, Lý Mai suy nghĩ kỹ một lát rồi trả lời: “Tôi đi mua ít đồ cho nhà, chắc sẽ không mất nhiều thời gian.”
Cô nghĩ, nếu từ chối sự giúp đỡ của người đàn ông tốt bụng này mà sau đó mua quá nhiều đồ, không thể xách hết về, thì sẽ thật khổ sở. Thà đi xe bò lạnh một chút còn hơn vừa lạnh vừa phải tự mình khuân đồ.
Lý Mai định lấy tiền ra trả tiền mì, nhưng Mạnh Thụy Sơn thấy vậy liền giục: “Tôi đã trả tiền mì rồi, có đáng bao nhiêu đâu. Cô cứ giữ tiền lại, nhanh đi mua đồ đi, mua xong thì quay lại đây, chúng ta cùng về. Tôi cũng có việc phải mua chút đồ.”
Nghe anh nói vậy, Lý Mai đành cất tiền vào lại. Cô nghĩ rằng sau này nhất định phải trả lại món nợ ân tình này. Dù sao, cô và Mạnh Thụy Sơn trước đây cũng chẳng có quan hệ gì, thậm chí chưa từng nói chuyện, nên không thể để anh trả tiền một cách vô lý như vậy. Nghĩ vậy, cô bước ra ngoài, rồi đứng khựng lại một lát để lục lọi trí nhớ, nhớ xem khu vực nào bán rau, bán thịt, bán dầu muối, để cô có thể ghé qua xem giá cả, tìm cơ hội kiếm sống.
Trong khi đó, bên trong quán, chủ quán Lưu đang nhìn theo bóng hai người vừa ra khỏi cửa. Ông ta thắc mắc không hiểu rốt cuộc quan hệ giữa Mạnh Thụy Sơn và cô gái đó là gì. Lúc đầu, ông ta nghĩ đó là vợ mới của Mạnh Thụy Sơn, nhưng sau đó lại nghe anh gọi cô là "muội muội" và còn mua mì cho cô ăn... Có lẽ Mạnh Thụy Sơn đã để ý đến cô gái này và đang cố gắng lấy lòng. Đúng vậy, chắc là thế... Mạnh Thụy Sơn thật sự là một người kín tiếng, nếu thích người ta thì cứ thẳng thắn mà hỏi cưới đi, sợ gì người ta không đồng ý?
Lý Mai suy nghĩ về việc nhà đã hết dầu, nên định mua một ít; cô cũng muốn mua cho em trai em gái ít đồ ngọt, và tốt nhất là mua chút thịt để bồi bổ sức khỏe. Tính toán đi tính toán lại, có vẻ số đồ cần mua không hề ít, cô lo lắng không biết số tiền mình mang theo có đủ không. Xem ra cô cần nhanh chóng tìm ra cách kiếm tiền, nếu không sẽ không tránh khỏi việc ngồi ăn hết tiền. Ban đầu, cô có ý định bán rau, nhưng khi nhìn thấy quán ăn toàn dùng những cây cải đã héo rũ, cô lo rằng nếu cô bán cải tươi ngon, người ta sẽ nói ra nói vào. Hơn nữa, hôm nay lại gặp Mạnh Thụy Sơn, nếu anh nhìn thấy cô bán rau thì càng khó giải thích. Tốt nhất là tìm cơ hội khác để hành động.
---

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play