Diệp Tuyền lắc đầu, tay khoác lên bả vai của Lục Thiếu Chương: "Nào, thử một lần nữa."

Lục Thiếu Chương ngẩn ra, hiểu được ý của cô thì điều chỉnh hơi thở đều đặn, rất nhanh đã mở mắt ra, gật đầu với cô.

Lộ Băng cực kỳ lo lắng: "Hay là bỏ đi, nhỡ đâu làm tổn thương tới nền tảng của đạo trưởng Lục..."

Lục Thiếu Chương dẫn động linh lực màu trắng, Bát Quái lại xuất hiện, kim quang sáng lên trong tay Diệp Tuyên, nhuộm cái bóng thoáng qua của Bát Quái thành màu vàng.

Trong quán ăn đêm đột nhiên có một làn gió nhẹ thổi qua, lay động góc áo của bọn họ.

Diệp Tuyền cụp mắt nhìn Bát Quái chuyển động cười nhẹ một tiếng: "Có tôi ở đây."

"Thiên cơ cắn trả? Vậy thì thế nào."

Bóng ảnh của Bát Quái chuyển động càng ngày càng nhanh, Lục Thiếu Chương nhanh chóng kích hoạt linh lực, đột nhiên nhìn thấy một cái kết quả, ở giữa đầu ngón tay của anh Bát Quái bất chợt vỡ nát.

Diệp Tuyền nhíu mày, đại khái là Lục Thiếu Chương đã nhìn thấy gì đó bên trong, còn chưa kịp xem hết quẻ đã dừng lại rồi.

Điểm sáng vàng đã biến mất rồi, bất chấp phản phệ lại bói quẻ một lần nữa, sau khi kết thúc sắc mặt của Lúc Thiếu Chương cũng đã khá hơn rất nhiều.

"Linh hồn cùng với di cốt cần tìm đều đang ở cùng một chỗ, ở vùng núi Tây Nam..." Lục Thiếu Chương mở bản đồ ra: "Vẫn ở tỉnh Khuẩn và biên giới An Nam Nam Bộ."

Yến Lạc sửng sốt một hồi: "Tỉnh Khuẩn? Đội ngũ mà chúng tôi tìm thấy kia có khả năng là đội ngũ của ông nội nhất, cuối cùng cũng biến mất cũng là ở đó. Nhưng mà..."

Yến Lạc bất giác cười khổ: "Nhưng rõ ràng ghi chép là ở gần đó, chúng tôi đã tìm rất nhiều lần rồi, thậm chí còn giao thiệp với nước An Nam để sang bên đó tìm, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không tìm thấy.

Lộ Băng nhìn Diệp Tuyên, linh hồn vẫn còn ở nhân gian, có lẽ...

Nhớ tới những con quỷ xuất hiện ở Thanh Giang. Ở Thanh Giang thậm chí còn ở dưới chân núi Bách Vân nữa, thông thường Cục quản lý sẽ thường xuyên tìm kiếm những con ma nào còn bị kẹt lại hay không, để tránh gây chuyện, kết quả Diệp Tuyền vừa đụng phải đã trúng ngay lập tức.

Lộ Băng im lặng kiêm chế không được voi đòi tiên, khuyên Diệp Tuyền ra tay một lần nữa.

"Nếu Lục đạo trưởng nói ở chỗ đó, vậy thì tôi lại đi tìm một lần nữa, hi vọng lần này có thể may mắn, để tôi tìm được ông nội."

Diệp Tuyền nghiêng người, không nhận lễ của ông ấy, Lục Thiếu Chương suy nghĩ, sau đó nói thêm một câu: "Ông có thể đợi thêm mấy ngày nữa, trước tết có thể sẽ có chuyển biến."

Yến Lạc giống như có điều suy nghĩ, gật đầu sau đó quay người rời đi.

Trong quán chỉ còn lại một mình Lộ Băng, Lộ Băng đi qua đi lại cũng không lập tức mở miệng.

"Nói đi, cô tới còn có chuyện gì?" Diệp Tuyền lười biếng tựa vào lưng ghế: "Có phải kết quả hợp tác điều tra lúc trước đã có rồi đúng không?” "Bà chủ Diệp liệu sự như thần." Lộ Băng có chút kinh ngạc.

Tất nhiên cô ấy tới đây không chỉ là vì chạy việc cho người khác, Cục quản lý mang tới một chuyện lớn cuối cùng, nhưng Lộ Băng biết khả năng để Diệp Tuyền từ trước đến nay vẫn luôn lười làm nhiều chuyện đồng ý tham gia vào, cho nên đã để tới cuối cùng mới nói. Không ngờ Diệp Tuyền lại nhắc tới chuyện này trước.

Nghe vẻ như còn có chút hứng thú!

Lộ Băng trực tiếp ngửa bài: "Trước mắt chúng tôi đã xác định được một số ứng cử viên có thể hợp tác với Tu tà rồi, cũng là người được chọn của môn phái, nhưng thân phận địa vị ảnh hưởng khá lớn, vẫn chưa có cách nào xác định được rốt cuộc là người nào trong đó, hiện tại đang lên kế hoạch triển khai thăm dò. Lần này tôi tới là được cục trưởng ủy thác, tới đây mời cố vấn Diệp tham gia vào hội nghị thảo luận."

Kết quả hợp tác điều tra là cuộc điều tra hợp tác giữa địa phủ và nhân gian, cũng là cuộc điều tra của Cục quản lý vê giới huyền học và thành viên nội bộ.

Bắt đầu từ khi long nữ xuất hiện, đội hành động nhận ra được có nội gián hợp tác với Tu tà, tất nhiên sẽ muốn bắt người lại, nếu không Tu tà sẽ chỉ càng ngày càng bắt nhiều người hơn. Mặc dù Diệp Tuyên luôn có thể đụng phải Tu tà, nhưng sức mạnh của cô và thời gian xuất hiện hoàn toàn không thể là người móc nối với Tu tà được, tất nhiên cũng sẽ được liệt vào trong danh sách quyết định "trong sạch”, và được tham gia vào việc bàn luận kiểm tra.

Diệp Tuyền ấn lên mi tâm: "... Cũng chính là nói, các cô vẫn chưa tìm được người?"

Lộ Băng nghẹn một cái.

Mặc dù, hình như, đại khái, khả năng đúng là chuyện như vậy, nhưng chuyện này cũng không gấp gáp được, nói như vậy rất mất mặt đó!

Diệp Tuyên có chút không nhịn được: "Nói đi, các cô nghi ngờ ai?"

"Cái này... Là cơ mật của Cục quản lý, tôi chỉ có thể nói với một mình cô." Lộ Băng ấp a ấp úng.

"Ồ, có lão thiên sư Bạch Vân Quán đúng không." Diệp Tuyền gật đầu.

Kiếm linh ngồi xếp bằng, im lặng điều chỉnh hơi thở, giống như không nghe thấy một chữ nào. Lộ Băng nhìn một thanh Hán Kiếm không biết từ lúc nào đã nằm thẳng trên đùi của kiếm linh tóc trắng, điên cuồng đổ mồ hôi, thế nhưng vẫn phải gật đầu: "Là... Một vị chưởng môn của Thái Thanh phái đã năm mươi năm rồi chưa xuất hiện. Thời gian chúng tôi nghiên cứu ác niệm đã xuất hiện, nghi ngờ bọn họ vì để đột phá nên đã lựa chọn ác niệm."

Địa vị của Bạch Vân Quán đứng đầu huyền môn đương đại không cần phải nói nữa, Thái Thanh phái đứng sau Bạch Vân Quán, bất kể là người nào thông đồng làm bậy với Tu tà đều là chấn động lớn của giới huyền học.

Càng huống hồ, bên trong còn dính dáng tới thứ đồ như ác niệm này. Long nữ coi thường ác niệm, nhưng ở thời đại mạt pháp. Đến bây giờ lối thoát duy nhất của các tu sĩ chỉ có cái chết, Cục quản lý đã cẩn thận điều tra ra khả năng này xong, nội bộ cũng rất im lặng.

—— Thời đại mạt pháp chỉ có thể dùng hết sức để tâm bình khí hòa* chấp nhận hiện thực, nhưng những tu sĩ có thể đi đầu thời đại đương đại chắc chắn phải có một trái tim kiên định. Đối mặt với một con đường cụt, bất kể là ai cũng sẽ nghiêng về phía ác niệm, khiến cho người khác phân nộ, cũng khiến cho người ta không tự chủ được mà cảm thấy bi ai. Diệp Tuyên nghe câu trả lời vòng vo uyển chuyển của cô ấy, nghe được thông tin quan trọng thì lập tức cắt ngang: "Biết rồi. Tôi tới thăm dò cho các cô. Chỉ một lần này mà thôi, mua vé máy bay cho tôi."

Những thứ dơ bẩn chạy loạn ở bên ngoài lâu như vậy rồi, thế nào cũng phải bắt lại để tránh một ngày nào đó bọn chúng lại chạy tới trước mặt khiến cô ghê tởm nữa.

Lộ Băng chợt cảm giác như mình có chút không theo kịp tiết tấu của cô, lắp ba lắp bắp hỏi: "Cô, cô đi đâu? Chuẩn bị thăm dò như thế nào?"

Diệp Tuyền nhìn cô ấy một cách kỳ lạ, sau đó vươn người đứng dậy: "Có ác niệm hay không, đánh một trận là biết."

Trước mắt Lộ Băng tối sâm: "?" Đây là đi đá sơn môn à! Đừng có thô bạo như vậy mài

Lộ Băng tay chân luống cuống vội vàng khuyên người lại, Lục Thiếu Chương lấy điện thoại ra nhìn một cái rồi từ từ nói: "Lúc tôi tỉnh lại, thiên sư vẫn chưa bị ác niệm ăn mòn. Ông ấy vừa gửi tin nhắn tới, trẹo chân nhập viện rồi.

Lộ Băng:...

Mặc dù mọi người đều biết ít nhiều gì thì lão thiên sư cũng có chút bướng bỉnh, năng lực đã tới mức kia rồi, lại thêm bói toán cũng có thể biết được đại khái rốt cuộc cảm giác nguy cơ của mình tới từ người nào. Nhưng mà... Vì để không đánh nhau, cái lí do trực tiếp trẹo chân nhập viện này có phải là quá vụng về rôi không?

Người già trăm tuổi tại sao lại vội vàng nhập viện, là mất đi nhân tính hay là... Khụ khụ.

Điện thoại của Diệp Tuyền rung lên, đầu đối diện bên kia cô vừa mới gặp hai hôm trước, chính là lão thiên sư Lục Bách Linh của Bách Vân Quán.

Trang kết bạn mới, lão thiên sư chỉ viết một dòng nghiệm chứng.

"Người trẻ tuổi không bàn võ đức! Cơ thể già cỗi này không chịu nổi nữa rồi, lúc nào mới kết hôn, lão già đã chuẩn bị quà tân hôn cho sư thúc tổ rồi?"

Diệp Tuyền lập tức bật cười, thông qua lời mời kết bạn.

Lộ Băng suy nghĩ xem nên khuyên Diệp Tuyền như thế nào, đừng có trực tiếp đánh lên sơn môn khác.

Pháp kiếm của Bạch Vân Quán trảm yêu trừ ma, năng lực trừ tà và trạng thái bị ác niệm dây dưa sau khi tỉnh lại rất dễ để xác định xem ai đã bị ác niệm ăn mòn. Điều duy nhất cần chất vấn có lẽ là ông ấy xuất thân từ Bạch Vân Quán, có thể hỗ trợ che giấu hay không.

Nhưng nếu như Diệp Tuyền đã đồng ý rồi, vậy thì chỉ còn lại bố trí của Cục quản lý cần phải thăm dò, xem xem nội bộ Bách Vân Quán có người khác bị ăn mòn hay không. Nguy cơ của Thái Thanh phái vẫn chưa được giải trừ đâu.

Đang suy nghĩ, đường truyền video của Lộ Băng đột nhiên vang lên.

Đối diện trực tiếp kết nối với phòng hội nghị trung tâm mà Nghiêm Yên đang ở, cục trưởng của Cục quản lý cũng bất ngờ xuất hiện lúc Bạch Long bạo vũ.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy bối cảnh, Lộ Băng đưa điện thoại cho Diệp Tuyền dưới yêu cầu của cô.

Nghiêm Yên và Diệp Tuyền chào hỏi nhau, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính: "Đề nghị của cố vấn Diệp rất tốt, số liệu thống kê đối chiếu mới nhất của người sống và linh hồn đã có kết quả rồi. Cả nước có rất nhiều quỷ mất tích, thông qua việc kiểm tra bản đồ, chúng tôi đã bước đầu xác định được mười ba địa điểm ngăn cách âm sai của địa phủ không thể tiến vào, có lẽ những nơi đó đang che giấy Tu tà cùng với quỷ mất tích. Không biết cố vấn Diệp có suy nghĩ thế nào về tấm bản đồ này?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play