Thật lâu sau đó, Hạ Hành Dữ hạ tầm mắt xuống để nhìn cô thiếu nữ, thấy gương mặt xinh đẹp trắng sứ kia lại có chóp mũi ửng hồ, hai hàng mi cong dài lại vương lệ chưa lau, anh cau mày, cười bất lực: “Sao em lại khóc?”
Bàn tay Hạ Hành Dữ dịu dàng lau sạch nước mắt đọng lại, trong ánh mắt thoáng lên ý cười: “Lúc còn bé anh vẫn luôn đối xử tốt với em nhưng chẳng thấy em cảm động chút nào, ngược lại còn liên tục gây rắc rối cho anh đấy!”
Nghê Âm bị anh trêu đến mức má lúm đồng tiền ngày càng sâu thêm: “Khi đó em còn bé mà, chẳng hiểu chuyện.”
Cô ngẩng đầu nhìn Hạ Hành Dữ, chóp mũi lại dâng lên cảm giác chua xót: “Hạ Hành Dữ, em vẫn không thể kiềm được mà nói điều này, cảm ơn anh.”
Nghê Âm nghĩ đến lúc học cấp ba: “Thật ra em vẫn luôn cho rằng sau khi chúng ta gặp nhau ở trường cấp ba thì anh đã không còn thích em nữa.”
“Hửm? Sao em lại nghĩ thế?”
“Lúc đó chúng ta đã không gặp nhau trong nhiều năm, khi em về Bắc Kinh sinh sống, gặp lại anh thì phát hiện anh lạnh lùng hơn trước rất nhiều, xa cách với em nữa. Cho nên em cũng không dám đến làm phiền anh như trước đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT