Sau khi cách xa Tống Chiêm một chút, Hạ Thiên Đường thẳng thắn khen Phó Lận Chinh vừa rồi rất ngầu, Nghê Âm lo lắng xem tay anh ấy: “Tay anh có sao không thế?”
Phó Lận Chinh cười: “Xem như em còn có chút lương tâm đó, không đau lòng vì tên kia bị đánh.”
“Bây giờ em không còn liên quan gì đến anh ta nữa.”
Phó Lận Chinh dịu dàng xoa đầu Nghê Âm nói không sao, Hạ Tư Lễ bên cạnh trêu chọc: “Em cứ yên tâm đi Âm Âm, anh em đánh nhau rất giỏi, lúc nãy là cậu ta đã kiềm lực lắm rồi đó, nếu không thì một cái răng cửa của Tống Chiêm cũng bay màu luôn rồi.”
Nghê Âm bị chọc cười, trong lòng lại dâng lên sự ấm áp. Thật may mắn làm sao khi cô có bọn họ bầu bạn bên cạnh.
Phó Lận Chinh ôm Hạ Hành Dữ: “Nghe nói cậu là người lên ý tưởng cho buổi tiệc sinh nhật tối nay à? Còn phải quay về chống lưng cho em tôi gấp nữa, cảm ơn người anh em đã chăm sóc em ấy thật tốt.”
Hạ Hành Dữ nói chỉ là chuyện nhỏ, Hạ Tư Lễ lại trêu: “Cậu không hiểu đâu, từ trước đến giờ Dữ vẫn luôn nhiệt huyết như vậy đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT