Sau khi Phó Tư Thịnh kết thúc bài phát biểu trên sân khấu, ánh đèn mờ đi và chiếc bánh kem hình hoa hồng nhiều tầng khổng lồ được đẩy ra.
Mọi người đứng dậy bước về phía sân khấu, khi tất cả mọi người đang hát chúc mừng sinh nhật, Nghê Âm thổi nến, mở sâm panh cùng tất cả mọi người nâng chén chúc mừng.
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm, Nghê Âm hướng về phía ánh đèn sân khấu và cầm lấy micro:
"Xin chào mọi người, tôi tên là Nghê Âm. Tôi chưa bao giờ tiết lộ danh tính của mình trước công chúng. Điều này là do ba mẹ tôi lo lắng cho sức khỏe của tôi, họ cũng không muốn tôi quá vất vả nhưng tôi muốn chứng minh năng lực của mình, cho nên muốn tự mình cố gắng, thật ra tôi rất biết ơn ông nội, ba mẹ và cả anh trai của mình, cảm ơn mọi người vẫn luôn ở bên cạnh tôi.”
Sau khi ôm họ, Nghê Âm kìm nén nước mắt, nhìn xuống ánh mắt vừa ghen tị vừa ngưỡng mộ phía bên dưới sân khấu: “Tôi rất biết ơn các vị tiền bối cũng như đồng nghiệp và bạn bè đã đồng hành, giúp đỡ tôi trên con đường này, tôi nhất định sẽ càng cố gắng hơn, cảm ơn mọi người rất nhiều."
Giữa những tràng pháo tay, người nhà họ Phó là người đầu tiên tặng quà cho Nghê Âm, Phó Tường Canh tặng cô một chiếc vương miện phượng hoàng bằng vàng của tổ tiên khảm vàng và ngọc lục bảo. Đây là của hồi môn của bà nội đã mất của Nghê Âm, là vô giá.
"Cháu gái Âm Âm của tôi từ nhỏ đã đa tài, tính cách hoạt bát và đáng yêu. Nó là hạt dẻ cười của gia đình chúng tôi. Mặc dù bà nội của nó mất sớm nhưng với tư cách là ông nội, tôi sẽ bảo vệ nó thật tốt."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play