Hạ Hành Dữ bây giờ quá lão luyện, đến mức cô không thể chống đỡ nổi, anh còn hiểu cô hơn chính cô.
Gò má Nghê Âm đỏ lên, anh không đợi được nữa, thì thầm vào tai cô: “Trước tiên làm một lần đã, lát nữa anh sẽ ôm em đi tẩy trang và đi tắm sau.”
Chóp mũi Nghê Âm đỏ bừng, miệng nói không đồng ý nhưng ánh mắt lấp lánh và sự chủ động dán sát vào anh đã bán đứng cô.
Hạ Hành Dữ không để cho cô có nhiều thời gian thích ứng, anh đứng dậy mang đồ đạc đã chuẩn bị sẵn vào trong phòng, kéo cô gái nhỏ vào lòng, siết chặt lấy cô, từng chút từng chút phá tan mọi phòng tuyến của cô.
Nghê Âm vẫn bị trói, không thể giống như mọi khi, mặt đỏ tới mức có thể nhỏ máu, trán Hạ Hành Dữ lấm tấm mồ hôi, hơi thở nặng nề, tựa vào trán cô, nhẹ nhàng dỗ dành: “Bé cưng, thả lòng, nếu không sao anh có thể vào được?"
Anh quả thực rất khó thích ứng, mỗi khi xa nhau vài ngày, cô lại như thể chưa từng có trải nghiệm này, khiến anh vừa yêu vừa đau lòng.
Nghê Âm gần như sắp khóc, cầu xin anh: "Anh có thể cởi trói được không..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play