Người Đẹp Cá Mặn Bạo Hồng Trong Chương Trình Thiếu Nhi

Chương 7: Quà tặng phát sóng trực tiếp


3 ngày

trướctiếp

Mọi thứ đều yên tĩnh, ánh sáng ấm áp trong căn hộ giống như một con đom đóm nhỏ phát ra ánh sáng rực rỡ trong đêm tối.

Ánh mắt Thẩm Ý lại rơi xuống phòng phát sóng trực tiếp, cậu không khỏi thở dài.

Thẩm Ý không biết mười ngàn người này từ đâu tới, vốn dĩ cậu còn định làm qua loa cho xong buổi livestream tối nay. 

Nhưng bây giờ có nhiều người thế này, bình luận còn xuất hiện nhiều như vũ bão, Thẩm Ý lại cảm thấy hơi ngượng ngùng.

Ngay cả việc lười biếng cũng không còn dám làm một cách quang minh chính đại nữa. 

Sau khi gãi nhẹ mặt, Thẩm Ý nhìn đồng hồ treo trong phòng khách thì mới nhận ra đã hơn chín giờ rồi.

Nghĩ đến điều mà tổ chương trình đã dặn dò lặp đi lặp lại nhiều lần qua điện thoại, Thẩm Ý mở miệng nói: 

“Đêm nay "Bé Con Về Nhà" sẽ tung trailer lên mạng, nếu mọi người có thời gian rảnh thì hãy xem qua một lần nhé.” 

Phần lớn người trong phòng phát sóng trực tiếp đều đến từ phần livestream đang diễn ra, nghe thấy vậy bèn hỏi: 

[Cậu là một ngôi sao thật à? Thế mà còn có cả chương trình tạp kỹ nữa!] 

[Tên chương trình này nghe lạ thật đấy, Tôi chưa từng thấy nó trên các tìm kiếm hot. Có phải là do nó không được chạy quảng cáo không?]

[Cậu là khách mời phải không? Vậy thì tôi phải cẩn thận xem nó mới được!] 

Thẩm Ý nhìn những làn đạn bay qua, thầm nhủ nếu như thật sự tính toán thì cậu cũng chỉ được xem như một khách mời phụ thôi. 

Ngại ngùng cười cười, Thẩm Ý tiếp tục nói câu được câu không với phần bình luận đang bay qua màn hình. 

Chẳng mấy chốc nhóm người hâm mộ đầu tiên đi xem trailer đã quay trở lại phòng phát sóng trực tiếp với tâm trạng cực kỳ tức giận: 

[Đúng là lừa đảo mà! Tôi tìm tới tìm lui cũng chỉ thấy cậu với Tần Trì Trì trong phần giới thiệu nhóm lóe lên ở phần đầu và phần trả lời câu hỏi cá nhân ở phần cuối thôi!]

[Tổng cộng chỉ có ba mươi tám giây!!!]

[Ngay cả một phút đồng hồ cũng không đủ!] 

Thẩm Ý còn chưa xem đoạn trailer bị cắt ra để đăng lên trước, nhưng khi cậu nhìn thấy từ cư dân mạng, cậu đã thở dài nhẹ nhõm từ tận đáy lòng. 

Lên hình ít như thế cơ à, Thẩm Ý nghĩ, xem ra cậu có thể yên tâm rồi. 

Sau khi nhấp một ngụm trà mới rót, Thẩm Ý tựa lưng vào sô pha, bắt chéo đôi chân dài, trưng ra vẻ mặt nhàn nhã và nói với giọng điệu điềm tĩnh.

“Không sao đâu, trong chương trình có nhiều người mà, thế nên việc tôi lên hình ít là một điều không thể tránh được.” 

Dù sao thì cậu cũng không thể sẽ làm nhiều thêm chút gì đó. 

Thẩm Ý chậm rãi uống trà, nhưng một số fan vừa lọt hố cậu lại không thể mặc kệ chuyện đó. 

[Không được, thật là biết bắt nạt người khác mà!] 

[Chắc chắn là do Ý Ý mới ra mắt, vẫn chưa có nhiều tiếng tăm, tổ chương trình chú trọng độ nổi tiếng nên mới chèn ép cậu ấy!] 

Thấy cư dân mạng tức giận đến vậy, Thẩm Ý bèn nuốt vội một ngụm trà rồi liên tục khuyên nhủ: 

“Không sao đâu, mọi người bình tĩnh chút đi, uống xíu trà cho bình tĩnh lại nè.” 

Có lẽ là do không biết khuyên giải người khác như thế nào nên Thẩm Ý chỉ có thể nói vài câu tẻ nhạt về việc uống trà. 

“… Khi uống trà, chúng ta không thể uống lúc còn quá nóng. Mọi người nhìn này, màu trà tôi pha cũng khá là đẹp đấy chứ.” 

Ba Thẩm để nickname là “Ba Thẩm Từ” đã gửi cho cậu một món quà hình ngón tay cái với hiệu ứng đặc biệt. 

[Uống trà cũng ổn lắm, ba vẫn còn một ít trà Long Tỉnh, lát nữa ba sẽ gửi cho con một ít.] 

Mà những cư dân mạng còn lại đều giữ im lặng.

[Sao lại bắt đầu thảo luận về trà rồi?] 

[Tôi thấy hơi ngáo ngơ rồi đó, vừa nãy tôi còn muốn làm gì ấy nhỉ? À, đúng rồi, tôi muốn đi chất vấn tổ chương trình về thời gian lên hình của cậu ấy.] 

Bây giờ, hướng của phòng phát sóng trực tiếp trở nên kì lạ quá đi. 

Thẩm Ý thấy cư dân mạng đã bình tĩnh lại bèn vội vàng và mệt mỏi thưởng cho mình một ngụm trà.

Tần Trì Trì luôn có vẻ mặt vô cảm ở bên cạnh cũng đang cúi đầu xuống, ngồi im lặng ở đó.

Sau khi trò chuyện một lúc, Thẩm Ý thấy buổi phát sóng trực tiếp kéo dài hai tiếng sắp đến lúc kết thúc, cuối cùng thì khóe miệng của cậu cũng xuất hiện ý cười. 

Ngón tay thon dài trắng nõn chống cằm, đám lông tơ nhỏ trên má Thẩm Ý được ánh đèn ấm áp phủ lên một lớp ánh sáng trắng sáng; đồng tử của cậu sáng như ngọc lưu ly, tiếng cười cũng rất nhỏ nhẹ. 

“Cảm ơn mọi người, buổi phát sóng trực tiếp tối nay đã sắp đến lúc kết thúc rồi, Trì Trì, con đến nói chào tạm biệt với các bạn fan đi.” 

Tần Trì Trì vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng và nghiêm túc, giơ bàn tay nhỏ bé ra vẫy chào cư dân mạng.

Nhóm cư dân mạng không hài lòng, bắt đầu bão bình luận:

[Đừng mà, tôi vẫn chưa bình tĩnh lại sau khi xem cái trailer rác rưởi kia đâu ý.] 

[Đã mười giờ rồi, hay là chủ live hát một bài trước khi tắt livestream đi!] 

Buổi phát sóng trực tiếp tối nay của Thẩm Ý quả thực hơi qua loa. 

Cậu hơi chột dạ nở nụ cười, thấy chỉ còn hai phút bèn gật đầu đồng ý. 

“Được, đây là bài hát trước đây tôi viết cho bé Trì Trì, bài này rất thích hợp để nghe trước khi đi ngủ.” 

Lúc ấy Thẩm Ý sợ bé con tới chỗ ở mới sẽ không ngủ được nên đã cố ý viết vài câu hát để dỗ cậu bé ngủ. 

Nhưng Tần Trì Trì không hổ là người sẽ trở thành ông trùm phản diện sau này, bé có tâm lý rất ổn định, hoàn toàn không có chút khó chịu nào kể từ khi đến nhà mới.

Ngày nào cậu bé cũng chắp đôi bàn tay nhỏ bé sau lưng, vô cùng thong thả và nhàn nhã, nằm còn sướng hơn cả một con cá mặn như Thẩm Ý. 

Cậu vừa nói dứt câu Tần Trì Trì đã quay khuôn mặt nhỏ nhắn qua, hơi há miệng, chớp đôi mắt to tròn đen láy nhìn ba Thẩm Ý. 

Dường như có chút bối rối và ngạc nhiên trong mắt cậu bé. 

Thẩm Ý không nhận thấy ánh mắt của bé con, cậu hắng giọng, gõ đốt ngón tay lên bàn và bắt đầu hát chay. 

“Dưới bầu trời sao là một thế giới thần tiên, đáp án ẩn giấu trong giấc mơ, cây nấm nhỏ đếm một, hai…” 

Đây là một bài hát cổ tích rất nhẹ nhàng, mặc dù Thẩm Ý viết khá vội nhưng giai điệu vẫn rất nhẹ nhàng chậm rãi, khung cảnh mộng mơ như thể toàn bộ dải ngân hà sáng ngời lấp lánh đều rơi xuống.

Thẩm Ý đã viết xong lời cho đoạn điệp khúc, nhưng cậu vẫn chưa có thời gian viết phần lời còn lại, thế nên cậu chỉ có thể dùng những tiếng ngân nga để thay thế lời hát. 

Tần Trì Trì ngồi bên cạnh nghe tiếng hát, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi ngơ ra, đôi mắt tròn xoe nhìn Thẩm Ý không chớp mắt. 

Cậu bé quên đi việc phải đặt cốc sữa trên đôi tay nhỏ xuống bàn, trong con ngươi nhỏ bé chỉ còn lại tiếng ngân nga của ông ba nhà mình. 

Đám cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp cũng không khỏi bình tĩnh lại và lắng nghe bài hát nhẹ nhàng dễ ngủ này. 

***

Mặc dù là một đêm lạnh lẽo nhưng đèn ở một tầng nào đó của tòa nhà văn phòng chọc trời vẫn đang phát sáng.

Trên những khung cửa sổ kéo dài từ trần đến sàn nhà được làm bằng kính trong suốt đầy sạch sẽ và sáng sủa, phản chiếu hình ảnh một người đàn ông đang làm việc tại bàn giấy. 

Một lúc lâu sau, Tần Thâm mới ngẩng đầu lên, dời chiếc máy tính đã nhìn chằm chằm suốt cả ngày ra xa rồi đưa tay ấn vào phần thái dương đang đau nhức. 

Tần Thâm giống mẹ nên diện mạo của anh thật sự rất đẹp. 

Khuôn mặt sắc sảo, gò má rõ ràng, đôi mắt đen như hồ sâu thăm thẳm, môi hơi mỏng nhưng thường xuyên bị anh mím chặt, khí chất có vẻ khá là lạnh lùng.

Trên thực tế, đúng là Tần Thâm có tính cách lạnh lùng thật.

Trong mắt anh không thể hiện sự vui buồn, theo như lời phàn nàn mà đám nhân viên âm thầm nói với nhau thì anh chính là một pho tượng điêu khắc không có cảm xúc. 

Ngoài công việc, Tần Thâm hầu như không có sở thích gì, cuộc sống còn nhàm chán hơn cả người già. 

Trong khoảng thời gian này, phần mềm phát sóng trực tiếp mới ra mắt của các chi nhánh của Tập đoàn Hạo Hành đang được quảng bá trên diện rộng. 

Vốn đây chỉ là một phần mềm nhỏ, cũng không cần Tần Thâm đích thân lo liệu. 

Nhưng công ty chi nhánh này có chút đặc biệt, nó là một công ty giải trí.

Ngành công nghiệp giải trí là một lĩnh vực kinh doanh mới được phát triển của tập đoàn, thế nên với thử nghiệm ban đầu, chương trình phát sóng trực tiếp phổ biến gần đây đã được chọn làm điểm khởi đầu. 

Công ty chi nhánh này không chỉ sản xuất và quảng bá phần mềm phát sóng trực tiếp mà còn ký hợp đồng với nhiều ngôi sao nhỏ có tiềm năng hoặc đang nổi tiếng trên mạng vì nó được công ty mẹ to lớn Hạo Hành hậu thuẫn. 

Vài ngày gần đây ngoài công việc ở trụ sở chính, thi thoảng Tần Thâm cũng sẽ đăng nhập vào tài khoản trên phần mềm phát sóng trực tiếp này để xem tình hình diễn ra thế nào. 

Sau khi mệt mỏi giảm bớt một chút, Tần Thâm mở phần mềm livestream lên rồi tùy ý bấm vào một phòng. 

Hai người đầu tiên là blogger trò chơi, khung cảnh tranh cãi rất ồn ào. Tần Thâm nhìn sơ qua bọn họ một lượt rồi ra khỏi phòng.

Sau khi click chuột vào bảng xếp hạng phát sóng trực tiếp của người mới, ngay trong giây tiếp theo, Tần Thâm đã bước vào một phòng phát sóng trực tiếp khác.

Giọng hát nhẹ nhàng và dịu dàng truyền đến qua các thiết bị cơ khí và điện tử, mang theo tiếng điện kêu yếu đến mức không thể phát hiện ra. Chúng hòa quyện vào nhau khiến tâm nhĩ của con người ta cũng phải trở nên tê dại.

Đến lúc này, bàn tay đang cầm chuột của Tần Thâm mới buông lỏng ra. 

Cảnh tượng được cố định trên khuôn mặt sáng sủa trắng nõn của chủ phòng phát sóng trực tiếp, đôi môi màu hồng nhạt hơi hé mở và cậu đang ngâm nga một bài hát không lời. (đọc truyện trên app giúp phát triển các team dịch TYT)

Phần bình luận trong livestream cũng rất im lặng, Tần Thâm hơi cụp mắt, khuôn mặt đầy lạnh nhạt, nhưng một lúc lâu sau cũng không thấy anh rời mắt khỏi chủ phòng phát sóng trực tiếp. 

Hát được hơn một phút thì bài hát kết thúc, chủ phòng livestream cười rồi vẫy tay chào tạm biệt mọi người. 

Không ít cư dân mạng bị bài hát này làm cho xúc động đến mức gào rú trong phần bình luận: 

[Đừng đi mà, tôi vẫn chưa nghe đủ!] 

[Lần này mới là hát cho bé con nghe thôi, thế thì thật là không công bằng. Cậu hát cho chúng tôi nghe thêm một lần nữa đi, nếu không thì tôi sẽ khóc lóc om sòm lăn lộn náo loạn ở đây đấy!] 

Đôi mắt của Tần Thâm hơi nâng lên, liếc nhìn bé con nhỏ xíu đang ngồi bên cạnh thanh niên trên màn hình. 

Hóa ra bài hát này là hát cho cậu bé nghe. 

Nhưng trông thằng bé này hơi ngớ ngẩn, chẳng thấy đáng yêu ở chỗ nào. 

Tần Thâm thầm nghĩ. 

***

Đôi mắt của Tần Trì Trì không đáng yêu sáng lên, một lúc lâu sau cậu bé mới quay khuôn mặt nhỏ về chỗ cũ. 

Trong tay bé vẫn đang cầm cốc sữa, vì đã được đun sôi nên sữa đang rất nóng, nóng y như trái tim nhỏ bé của Tần Trì Trì.

Mà khi chủ phòng livestream trẻ tuổi Thẩm Ý nhìn thấy bão bình luận không muốn cậu tắt live thì cậu hơi dời mắt đi, không hề dao động.

Một con cá mặn như cậu chịu mở miệng hát hai phút là đã quá đủ rồi, nếu còn hát tiếp thì khối lượng công việc sẽ bị tăng thêm mất. 

Cụp mắt xuống, Thẩm Ý tiếp tục vẫy tay và nói những lời cuối cùng: 

“Cảm ơn mọi người đã thích. Bài hát này vẫn chưa hoàn chỉnh nên không có gì để hát, chúc các bạn sẽ có một giấc ngủ ngon tối nay.” 

Nói xong, tay của cậu bấm ngay vào nút thoát khỏi phòng phát sóng trực tiếp. 

Sau khi Thẩm Ý rời đi, trên màn hình phòng livestream đột nhiên hiện lên một cái du thuyền khổng lồ với hiệu ứng đặc biệt. 

Nó tỏa ra ánh sáng bạc, những ngôi sao từ du thuyền rơi xuống khiến toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp trở nên cực kỳ lộng lẫy. 

Tiếc là ngay sau đó, đám cư dân mạng còn chưa kịp bão bình luận tỏ vẻ ngạc nhiên thì phòng livestream đã bị Thẩm Ý vô tình đóng lại. 

Thẩm Ý không phát hiện ra hiệu ứng đặc biệt này, nhưng dù cho có nhìn thấy thì cậu cũng sẽ giả vờ như không thấy.

Cậu mệt rồi, không muốn livestream nữa đâu, chỉ muốn nằm xuống nghỉ ngơi thôi.

Khi buổi livestream cuối cùng cũng đến lúc kết thúc thì Thẩm Ý mới thở ra một hơi đầy nhẹ nhõm. Hai tay thả lỏng bên người, cậu ngồi phịch xuống sô pha giả vờ làm một con cá mặn.

Tần Trì Trì lấy tay ôm mặt, suy nghĩ của bé con vẫn còn đang đắm chìm trong bài hát vừa nãy. 

Thẩm Ý quay mặt qua, thấy cậu bé không biết đang suy nghĩ điều gì bèn đưa tay lên xoa nhẹ đầu bé. 

“Đang nghĩ gì thế con? Ban đêm suy nghĩ nhiều sẽ khiến con không cao được nữa đấy.” 

Tần Trì Trì nhẹ giọng ừm một tiếng, quay đầu nhỏ qua nhìn ông ba nhà mình. 

Sau khi mở miệng, con ngươi đen láy của Tần Trì Trì hơi mở lớn, dường như trong đầu cậu bé có rất nhiều từ ngữ lóe lên.

Nhưng vì bị bạo lực lạnh ảnh hưởng từ khi còn nhỏ nên một lúc lâu sau Tần Trì Trì do dự mãi rồi cũng chỉ thốt ra được hai chữ:

“Dễ nghe.” 

Thẩm Ý cười, bỏ bàn tay đang xoa đầu Tần Trì Trì xuống rồi ừ nhẹ một tiếng. 

“Không tệ lắm, dù sao thì bài hát này cũng được được viết cho bé con nghe mà.” 

Mặc dù cả hai đã thành lập một gia đình thực tập vì không còn lựa chọn nào khác nhưng Thẩm Ý cũng đang học cách trở thành một người ba tốt. 

Dù sao thì chặng đường phía trước vẫn còn rất dài.

Màn đêm dày đặc từ từ trôi qua, nhiệt độ bên ngoài giảm xuống vài độ, gió thổi từng cơn lạnh buốt.

Sau khi Thẩm Ý xuống live, cậu bèn đưa Tần Trì Trì đi đánh răng rửa mặt để đi ngủ. 

Trong lúc cậu không hề chú ý, sự phấn khích của thế giới mạng náo nhiệt đã ảnh hưởng đến cậu rồi. 

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp