Sau khi ngồi lên xe Thẩm Ý dặn dò tài xế: “Phiền bác tài đưa chúng cháu tới tòa nhà của tổ chương trình ạ.”
Tài xế thở dài một tiếng rồi nhanh nhẹn khởi động xe, lái về phía tòa nhà kia.
Tần Trì Trì ngồi trong xe mím môi cúi đầu, lén lút liếc qua miệng vết thương trên tay Tần Thâm.
Nếu không có Tần Thâm ngăn cản thì sợ là những vết thương này đã ở trên người bé và ba rồi.
Bé con có lương tâm ngượng nghịu một lúc, trái tim nhỏ vẫn mềm đi rất nhiều, bé vươn tay nhỏ vỗ vỗ Tần Thâm: “Cậu còn đau không?”
Tần Thâm đang an ủi Thẩm Ý, thấy thằng bé nói vậy thì lắc đầu, kể vài chuyện hồi nhỏ của mình mong có thể làm bầu không khí nhẹ nhàng hơn: “Không có gì, hồi nhỏ mới bị nặng cơ, có một lần cậu bị đánh tới mức không xuống nổi giường, phải nằm nửa tháng đấy.”
Nghe Tần Thâm nói vậy Thẩm Ý vội ôm lấy Tần Trì Trì, trong mắt đều là cảm xúc may mắn sau khi thoát khỏi kiếp nạn: “Bà nội anh cũng đáng sợ thật đấy, chưa gì đã dùng tới roi rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT