Ánh sáng trong nhà cũ không tốt lắm, dù bật đèn vào ban ngày cũng mang lại cảm giác tối tăm.
Bà nội Tần ngồi ở chỗ cao, sắc mặt vẫn lạnh lùng cứng rắn như thường, bà cụ chống gậy nhìn về phía Thẩm Ý ngồi bên dưới: “Trước đây Uyển Uyển đi quá đột ngột, sau đấy lại có vài biến cố ập tới khiến người ta không ngừa được thành ra nhà họ Tần cũng không quá quan tâm đến Trì Trì, điểm này là nhà chúng ta sai.”
Bà nội Tần nói về chuyện cũ bằng giọng điệu bình tĩnh, dường như nó không hề ảnh hưởng gì tới bà cụ.
Nhưng bàn tay nắm gậy chống lại nắm thật chặt, còn hơi run rẩy: “Cũng may mà Trì Trì lên chương trình. Giờ cũng nên được nhận về nhà họ Tần rồi, không thì cứ lưu lạc bên ngoài như vậy cũng chẳng ra thể thống gì.”
Nói tới đây bà nội Tần còn ra vẻ dân chủ hơi ngẩng lên hỏi ý kiến Thẩm Ý: “Cậu thấy sao?”
Vừa nãy Thẩm Ý hơi thất thần, sau khi nghe thấy câu hỏi này cậu mới ngước mắt lên.
“Cháu cảm thấy… Hai chúng ta nói với nhau cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, không bằng hỏi ý kiến của Trì Trì chút đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play