Lá vàng lá xanh đan xen trên cành vào cuối thu, gió thổi qua cuốn đi vài chiếc lá rơi xuống.

Trước cổng sân nhà nông, các ngôi sao khác đã đến trước Thẩm Ý, đang cầm kịch bản vây quanh biên kịch trò chuyện.

Hiện trường huyên náo, ầm ĩ, nhất thời còn kịch tính hơn cả lúc diễn kịch:

"Tại sao phần xuất hiện buổi sáng của tôi lại xếp thứ ba từ dưới lên?"

"Phần nấu ăn tôi không muốn diễn vai kẻ ngốc trong cuộc sống đâu, tay nghề nấu nướng của tôi còn rất được đấy nhá!”

"Phần chọn phòng có thể sửa kịch bản không vậy?"

Biên kịch chương trình thực tế rất đau đầu, gân cổ gào lên với họ là không thể sửa, đã quyết định rồi.

Thẩm Ý nhìn thấy cảnh này, bước chân đang tiến lên đột ngột dừng lại.

Trước mắt tối sầm lại một giây, cậu vội vàng nắm tay đứa nhỏ lùi lại hai bước.

Thật đáng sợ!

Hơn mười ngôi sao tập hợp trên chương trình thực tế, nếu không cẩn thận sẽ là một màn kịch xé nhau tuyệt vời.

Thẩm Ý tự nhận trí thông minh của mình không đủ, cơ thể lại yếu ớt như tờ giấy, cậu dẫn theo Tần Trì Trì nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này.

Đạo diễn ngậm điếu thuốc đi ra từ trong sân, nhìn thấy mấy ngôi sao đang cãi nhau ầm ĩ thì gân xanh lại nổi lên.

"Đừng cãi nữa, không muốn thì xóa hết cho các người!"

Mấy người không ai muốn cảnh của mình bị xóa cả, chỉ có thể nuốt những lời định nói vào bụng, cố nén uất ức giải tán.

Đạo diễn nhìn lướt qua phòng trang điểm tạm thời dựng lên, rồi quay đầu lại tiếp tục sắp xếp:

"Ai chưa trang điểm thì nhanh lên, ai có mang theo chuyên viên trang điểm thì đừng chen vào đó nữa."

Chương trình thực tế không có kinh phí, tất cả các thiết bị và môi trường đều rất đơn sơ, ngay cả trường quay cũng được dựng tạm thời.

Một vài ngôi sao nhỏ rõ ràng không đủ tầm để có chuyên viên trang điểm riêng, nghe vậy vội vàng đi vào phòng trang điểm.

"Tôi trước!"

"Chuyên gia trang điểm đừng vẽ mắt cho tôi nha!"

"Tôi có mang theo kem nền, tôi quen dùng loại này rồi."

Thẩm Ý dắt Tần Trì Trì đứng cách xa xa, cả hai đều mặc một bộ đồ màu xanh nhạt, gần như hòa vào phông nền nơi ngoại ô này.

Thấy không ai chú ý đến mình, Thẩm Ý dứt khoát đặt vali xuống đất, kéo Tần Trì Trì ngồi lên.

"Con có muốn trang điểm không?"

Thẩm Ý chống cằm, hỏi Tần Trì Trì một câu.

Anh cảm thấy trẻ con không cần thiết phải trang điểm, nhưng những đứa trẻ khác đều được bố mẹ đưa đến phòng trang điểm.

Nhỡ Tần Trì Trì cũng muốn thì sao? Thẩm Ý nghĩ.

Tần Trì Trì đang cúi đầu nhìn chằm chằm một cọng cỏ khô màu vàng cháy, nghe vậy chậm rãi ngẩng đầu lên, a một tiếng.

"Không, đông."

Nhóc phản diện tuy nói ít nhưng rất ngắn gọn đi thẳng vào vấn đề.

Thẩm Ý thấy hai chuyên gia trang điểm vội vàng đến chân không chạm đất, mấy đứa trẻ còn chạy loạn quanh trường quay, rất là tán thành.

Cảnh tượng này, gần như không khác gì trước cổng trường mẫu giáo hôm đó.

Thở dài, Thẩm Ý lấy từ trong ba lô ra bình trà đã pha sẵn trước khi đi, dùng nắp cốc rót cho mình một ít.

Uống một ngụm, cả người lập tức ấm lên.

Tần Trì Trì bên cạnh nhìn Thẩm Ý một cái, cũng học theo cậu lấy bình nước nhỏ đeo trên cổ xuống, uống một ngụm sữa nóng.

Cả hai người đều quấn khăn kín mít, ngồi đó thong thả lại thoải mái, duỗi dài chân, lắc lư hai bàn chân, trông như đang đi nghỉ dưỡng vậy.

Tần Trì Trì vẫn còn là một đứa trẻ, cảm thấy mọi thứ xung quanh đều mới lạ, lúc này lại ngẩng đầu lên nhìn những chú chim nhạn bay theo hàng trên bầu trời.

Thẩm Ý ghé sát tai cậu bé, bắt đầu huyên thuyên:

"Đàn chim nhạn này đang bay về phía Nam, con nhìn xem chúng còn bay theo đội hình nữa kìa!"

Hai người đứng tại chỗ ngắm hoa cỏ chim chóc một lúc lâu, lúc đang định lên núi đi dạo thì buổi ghi hình cuối cùng cũng bắt đầu.

Đạo diễn cầm loa phóng thanh, giọng nói vốn đã thô kệch, giờ đây có thể truyền đi xa cả dặm.

"Bắt đầu theo kịch bản, các ngôi sao và trẻ em hãy lùi lại phía sau, lần lượt đi tới từ phía xe ở hướng Tây Nam, quay phần mở đầu của tập đầu tiên!"

Thẩm Ý cũng có kịch bản trong tay, nhưng kịch bản của cậu rất mỏng, bao gồm cả phần của Tần Trì Trì, tổng cộng chỉ có hai ba câu thoại.

Nhìn thoáng qua cũng biết là được giao vai phụ.

Hai người không chen lên phía trước, Thẩm Ý dắt Tần Trì Trì xếp ở cuối hàng.

Sợ nhóc phản diện mất cân bằng tâm lý, tâm trạng không vui, Thẩm Ý còn che miệng nói nhỏ:

"Không sao đâu, phía sau cũng có thể quay được nha."

Tần Trì Trì khoanh tay sau lưng, liếc nhìn cậu một cái rồi lắc đầu thở dài.

Cậu bé đâu phải trẻ lên ba, chẳng lẽ không nhìn ra những mánh khóe trong này sao?

Dù sao cũng là người có thể làm phản diện, đầu óc của Tần Trì Trì thông minh hơn nhiều so với những đứa trẻ bình thường.

Chỉ là gần đây cậu bé bị ảnh hưởng bởi Thẩm Ý, tính cách bỗng nhiên trở nên lười biếng, đối với nhiều chuyện đều lười suy nghĩ quá nhiều mà thôi.

Hai người đang nói chuyện thì phụ huynh ngôi sao phía trước đột nhiên cười khẩy một tiếng.

"Nghĩ hay thật đấy, quay thì ai cũng được quay, nhưng có được lên sóng hay không thì chưa chắc."

Người này khoanh tay liếc xéo Thẩm Ý một cái, nói móc:

"Phân cảnh của nhóm các người xếp cuối cùng trong trailer, lần xuất hiện này còn bị sắp xếp ở cuối, đến mức này rồi mà vẫn chưa hiểu ý của tổ chương trình à? Tốt hơn hết là nên nhận thức rõ hiện thực đi."

Thẩm Ý ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy sự cạn lời.

Bĩu môi, Thẩm Ý trợn mắt nhìn đối phương. (đọc truyện trên app giúp phát triển các team dịch TYT)

Che tai nhóc phản diện lại, Thẩm Ý lẩm bẩm:

"Không nghe không nghe, rùa rụt cổ niệm kinh!"

Phụ huynh phía trước tức giận, trợn mắt nói một chữ "Mày", nhưng ngay lập tức bị Thẩm Ý chặn lại.

"Đi nhanh đi, không đi thì người phía trước sẽ cướp hết thời lượng quay của anh đấy."

Thẩm Ý nhướng mí mắt, hất cằm chỉ về phía trước.

Người này đột nhiên quay đầu lại, chửi thầm một câu rồi nắm tay đứa trẻ bên cạnh, hùng hổ chen qua người phía trước.

Chỉ là quay một đoạn mở đầu thôi mà mấy ngôi sao đã tranh giành đến mức trời đất mù mịt.

Thẩm Ý giữ vẻ mặt bình thản nhìn, không khỏi cảm thán một chút...

Ngày quay trailer hôm đó, mọi người quả nhiên vẫn còn quá kiềm chế.

Người phía trước quay xong thì mặt trời cũng đã từ sườn núi leo lên giữa đỉnh đầu.

Đến lượt Thẩm Ý và Tần Trì Trì lên sân khấu, cả hai đều mang vẻ mặt tê liệt giống nhau, bước chân như gió như thể có chó đuổi phía sau, nhanh chóng hoàn thành cảnh quay xuất hiện.

Không lãng phí một giây phút nào.

Đạo diễn phía sau máy quay đang ngậm điếu thuốc, suýt chút nữa đã không bắt kịp cảnh quay của hai người.

Hít một hơi thật sâu, đạo diễn ngẩng đầu nhìn Thẩm Ý đang uể oải.

Nhíu mày, cuối cùng ông ta cũng không nói thêm gì.

Lại giơ loa lên, đạo diễn hô:

"Mọi người đứng ở cổng sân, tiếp theo sẽ bắt đầu quay phần nhiệm vụ đầu tiên."

Phần lớn nội dung quay của chương trình thực tế này đều có kịch bản.

Một số ngôi sao mà công ty muốn lăng xê, trong mỗi tập đều sẽ có kịch bản tính cách và điểm nhấn riêng.

Nội dung nhiệm vụ của tập đầu tiên khá bình thường, nhưng kịch bản của một vài người rõ ràng khác biệt, giữa chừng còn có MC cố tình dẫn dắt chủ đề về phía những ngôi sao này, để họ có thêm mười mấy giây lên hình.

Trước khi xuyên không đến đây, Thẩm Ý đã lăn lộn trong giới giải trí mấy chục năm, những mánh khóe đằng sau các chương trình thực tế này cậu rõ như lòng bàn tay.

Xoa hai bàn tay lạnh cóng vì gió thu, Thẩm Ý lắc đầu nhẹ, không muốn chen lên phía trước.

Sống lại một đời, cậu không muốn sống mệt mỏi như vậy nữa.

Làm một con cá mặn không có ước mơ, tốt nhất là đến cả việc lật mình cũng không cần tự làm, thật sự quá thoải mái rồi!

Tần Trì Trì cũng đút tay vào túi, dáng người nhỏ bé gần như bị người lớn phía trước che khuất hoàn toàn.

Cậu bé nhíu mày, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh băng, khí chất trông có vẻ trưởng thành một cách khó hiểu.

Thẩm Ý đứng sau lưng cậu nhóc, nhìn thấy dáng vẻ này của nhóc phản diện thì không khỏi cong môi cười.

Tần Trì Trì lại nhìn Thẩm Ý một cách kỳ lạ, sau đó không hiểu được quay đầu đi, tiếp tục nhíu mày.

MC đứng phía trước đám đông cầm chiếc micro duy nhất tại hiện trường, bắt đầu làm theo quy trình:

"Chào mừng mọi người đến với hiện trường ghi hình chương trình "Bé Con Về Nhà"! Hôm nay chính thức bắt đầu ghi hình tập đầu tiên, mọi người có vui không!"

Để khuấy động không khí, MC cũng rất cố gắng, anh ta treo một nụ cười rạng rỡ trên mặt, giơ micro hỏi mọi người.

Tiếc là không khí hiện trường căn bản không cần anh ta khuấy động.

Vừa dứt lời, một người đã giơ tay lên, hét một tiếng chạy vòng quanh mọi người.

Chạy xong, anh ta sáng mắt nói lớn với MC:

"Đây là lần đầu tiên tôi tham gia chương trình, quá kích động nên không kiềm chế được bản thân!"

Thẩm Ý đứng cuối cùng, mặt không cảm xúc.

Rõ ràng đã không thể lùi nữa những cậu vẫn cố gắng lùi thêm vài cm.

Xấu hổ đến mức muốn đào một căn hộ ba phòng ngủ dưới đất!

May mắn thay, nơi nào có rồng sẽ có phượng hoàng, một nhân vật kỳ quặc khác lập tức đứng ra, đập tay với người kia từ xa.

Tư thế làm màu của hai người giống như được đúc từ một khuôn.

Thẩm Ý thở dài, dứt khoát để đầu óc mình trống rỗng.

Cứ coi như mình đã chết rồi vậy.

Đợi hai người tương tác xong, MC vội vàng lên tiếng, ngăn chặn những tương tác còn lại của họ.

"Haha, có vẻ như mọi người đều rất háo hức, vậy hãy trực tiếp vào phần đầu tiên của chúng ta nào!"

MC vừa nói vừa quay người vẫy tay chỉ.

"Mọi người nhìn xem, trên cái bàn phía sau tôi là hình ảnh của các phòng mà các khách mời sẽ ở hôm nay!"

Ống kính kịp thời chuyển hướng, tập trung vào mấy tấm thẻ trên bàn.

"Ngôi nhà nông thôn này có tổng cộng hai tầng, tám phòng, có lớn có nhỏ, có tốt có xấu, tối nay sẽ ở đâu tất cả đều phụ thuộc vào sự nỗ lực của mọi người!"

Vừa dứt lời, một ngôi sao đang đút tay vào túi quần làm vẻ cool ngầu, đẩy kính râm màu nâu lên, đặt câu hỏi:

"Tám phòng? Vậy hai nhóm gia đình thực tập còn lại sẽ ở đâu?"

MC giơ ngón tay lên làm động tác im lặng, làm bộ làm tịch nói:

"Điều này phải đợi đến cuối cùng mới được tiết lộ, tiếp theo hãy bắt đầu cuộc thi giành phòng của chúng ta nào!"

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play