Lạc Văn Huyền nói: "Nhưng chuyện này không thể tìm tu sĩ của Vân Trạch Châu, lúc trước đại tỉ võ của tông môn có không ít người đã nhận được ân huệ của nàng, hơn nữa những kiếm tu này đầu óc cứng nhắc, chưa làm xong việc gì đã tự chuốc họa vào thân."
Đường Viễn Du nghi hoặc: "Vậy ý của sư phụ là?"
Lạc Văn Huyền hỏi: "Ta nhớ nhà mẹ đẻ ngươi là người Trường Yển Châu?"
Đường Viễn Du gật đầu.
Lạc Văn Huyền: "Ngày mai ngươi hãy lên đường trở về Trường Yển Châu, tìm cho ta một môn phái đáng tin, g.i.ế.c c.h.ế.t Thẩm Dao Chu."
Đường Viễn Du nhíu mày: "Sư phụ, theo như đệ tử biết, hiện tại Phá Nhạc Kiếm Tông đã cố ý phái người đến bảo vệ Thẩm Dao Chu, nếu so về chiến lực, e rằng không ai có thể sánh được với kiếm tu, đệ tử sợ rằng..."
Lạc Văn Huyền thản nhiên nói: "Vội gì chứ, bí cảnh Lan Nhân sắp mở rồi, Phá Nhạc Kiếm Tông sau bao năm mới giành lại được ngôi vị Kiếm Tông đứng đầu, tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, chắc chắn sẽ dồn phần lớn lực lượng vào đó, bên Thẩm Dao Chu sẽ không để tâm nhiều như vậy."
Đường Viễn Du nhận lệnh rời đi.
Lạc Văn Huyền nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trên bầu trời đêm, một vầng trăng m.á.u mang điềm chẳng lành.
Thẩm Dao Chu gõ cửa phòng Thẩm Túy An: "Lục thúc, người tìm ta?" Thẩm Túy An đặt đồ trong tay xuống: "Ta nghe nói gần đây Tiên Vân Môn không có động tĩnh gì?"
Thẩm Dao Chu gật đầu, nàng cũng cảm thấy có chút kỳ lạ: "Nghe nói Tiên Vân Môn tổ chức tham y luận đạo, còn cố ý lấy ra một bản đan phương đúng như chúng ta dự đoán, nhưng mọi việc quá thuận lợi, ngược lại ta có chút bất an."
"Đúng vậy." Thẩm Túy An cau mày, lo lắng nói: "Tiên Vân Môn ở Vân Trạch Châu hoành hành ngang ngược nhiều năm, sao có thể dễ dàng khuất phục chứ?"
Thẩm Dao Chu nghe ra được chút manh mối: "Lục thúc, có chuyện gì sao?"
Thẩm Túy An thở dài: "Bí cảnh Lan Nhân sắp mở, Phá Nhạc Kiếm Tông chúng ta sau bao năm mới giành lại được ngôi vị Kiếm Tông đứng đầu, cho nên lần này tất cả tu sĩ từ Kim Đan kỳ trở lên đều phải vào trong, tu vi của người hộ vệ không đủ, ta lo rằng..."
Thẩm Dao Chu giơ tay: "Khoan đã, bí cảnh Lan Nhân là nơi nào? Có nguy hiểm không?”
"Bí cảnh Lan Nhân là... Thẩm Túy An phản ứng lại: "Đừng có nói sang chuyện khác, ta đang nói đến ngươi."
"Ta sao?" Thẩm Dao Chu khó hiểu: "Chẳng lẽ các người muốn mang ta đi cùng?”
Thẩm Túy An: "Đừng có mơ tưởng. Bí cảnh Lan Nhân vô cùng nguy hiểm, ngươi đi vào quá nguy hiểm... Khoan đã, sao lại nói đến bí cảnh rồi, ta đang nói đến Tiên Vân Môn, nếu chúng ta đều rời đi, lỡ như Tiên Vân Môn đến gây phiên phức thì phải làm sao?" Thẩm Dao Chu cười cười: "Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn mà, cùng lắm ta không ra ngoài là được."
Thẩm Túy An trừng mắt nhìn nàng: "Nghiêm túc cho ta."
"Ta sẽ bảo Cố Ung đến Thẩm gia bảo vệ ngươi, nhưng tên nhóc đó không đáng tin lắm, bản thân ngươi vẫn phải cẩn thận một chút."
Thẩm Dao Chu gật đầu, tỏ ý mình nhất định sẽ không để Cố sư thúc gây họa.
Thẩm Túy An lại lấy ra từ túi trữ vật mấy chiếc vòng tay và một xấp bùa chú, đưa cho nàng: "Những chiếc vòng tay này, mỗi chiếc đều có một luồng kiếm khí của Yến sư tỷ bọn họ lưu lại, bùa chú trước kia của ngươi cũng dùng gần hết rồi, ta lại bổ sung cho ngươi, đều phải mang theo bên người, còn nữa..."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT