Được một người như vậy truyền thụ, nàng luôn coi đây là chuyện rất bình thường, cho rằng đây mới là bổn phận của người làm nghề y.

Nhưng không ngờ lại nhận được sự đền đáp tràn đầy như vậy.

Theo tiếng sấm sét cuối cùng kết thúc.

Mây đen tan đi, ánh sáng ấm áp xuyên qua phòng phẫu thuật chiếu lên người Thẩm Dao Chu.

Thẩm Dao Chu cảm thấy cơ thể mình ngứa ngáy, có thứ gì đó đen ngòm hôi hám chui ra qua lỗ chân lông, giống như một lớp vỏ bọc lấy nàng.

Trong đan điền, tất cả linh lực hình thành một cơn lốc, sau khi xoay đến cực hạn, từ từ hình thành một viên cầu nhỏ màu vàng tròn trịa, lơ lửng trong đan điền của nàng, không ngừng nuốt vào nhả ra linh lực.

Cùng lúc đó, hệ thống y tu cũng không ngừng thay đổi, từng luồng ánh sáng chảy trên cây kỹ năng, tất cả các cành lá đều khẽ rung động, như thể cũng đang chúc mừng Thẩm Dao Chu.

Ngay sau đó, từng luông công đức kim quang cũng rơi xuống người Thẩm Dao Chu.

Yến Phi và những người khác đã sớm quen với điều này, nếu không có công đức kim quang rơi xuống người Thẩm Dao Chu, mới là chuyện lạ.

Nhưng đối với những người khác thì đây quả thực là quá kích thích.

Đặc biệt là chưởng môn Tiên Vân Môn Lạc Văn Huyền. 

Ban đầu ông ta nghe nói Thẩm Dao Chu muốn lấy kiếm khí ra cho Lạc Tiên, ông ta căn bản không cho rằng đây là chuyện có thể hoàn thành nhưng vẫn tò mò đến xem thử.

Nhưng ông ta đã nhìn thấy gì?

Không chỉ kiếm khí trong cơ thể Lạc Tiên được lấy ra, mà Thẩm Dao Chu còn đột phá trong quá trình chữa bệnh!

Không chỉ đột phá, còn có rất nhiều người chủ động giúp nàng chặn lôi kiếp, không hề bị thương chút nào!

Không chỉ có người giúp chặn lôi kiếp, nàng còn có công đức kim quang.

Đây chính là công đức kim quang....

Ông ta lại nghe nói, Thẩm Dao Chu mới chỉ trúc cơ cách đây vài tháng, vậy là đã kim đan rồi, ngoài công đức kim quang, còn có cách nào khác để đột phá nhanh như vậy không?

Người ta nói rằng năm xưa y tổ chỉ chuyên tâm cứu người, chưa từng nghĩ đến việc tu luyện, dựa vào công đức kim quang mà phi thăng.

Nhưng mà... Đó là y tổ.

Thẩm Dao Chu chỉ là một tiểu nha đầu, sao có thể so sánh với y tổ

Còn có người lén lút ganh ty, cảm thấy nếu mình có cơ duyên như Thẩm Dao Chu, học được cách phẫu thuật thì cũng sẽ không làm kém hơn nàng.

Nhưng những người như vậy chỉ dám lén lút tị nạnh trong lòng, nếu dám nói nàng một câu không hay, những kiếm tu đã chặn lôi kiếp đến kiệt sức kia, e rằng sẽ liều mạng dùng chút linh lực cuối cùng để đánh cho hắn một trận.

Không biết qua bao lâu, Thẩm Dao Chu mới từ từ mở mắt.

Nàng cử động, trên người liền rào rào rơi xuống tro bụi.

Nàng dùng mấy lần thuật thanh tẩy mới quét sạch được tro bụi trên người, lúc này mới phát hiện cơ thể đã hoàn toàn mới mẻ.

Thể hình của nàng không có quá nhiều thay đổi, nhưng nàng lại có thể cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong cơ thể, làn da trên người cũng mịn màng trắng trẻo, giống như quả trứng mới bóc vỏ, không có chút tì vết nào.

Chiếc váy lụa mỏng nàng mặc trên người tuy nhìn vẫn còn sạch sẽ, nhưng Thẩm Dao Chu nhìn đống đồ bẩn thỉu dưới đất, nhất thời bệnh sạch sẽ phát tác, từ trong túi trữ vật lấy ra một bộ pháp y thay vào.

Sau đó mới bước ra khỏi phòng.

Ngoài cửa đã có rất nhiều người đang chờ nàng.

Yến Phi tiến lên ôm nàng một cái, cười nói: "Chúc mừng, Kim Đan chân nhân."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play