1.

Trong tiểu khu mới xuất hiện một con Chinchilla với cái tên rất Tây là "Ruth", vừa nghe là biết ả không phải là một con mèo tốt gì.

Chủ nhân của ả mỗi ngày đều đưa ả xuống nhà đi dạo, tôi đã gặp qua ả hai lần.

Ả có vóc dáng nhỏ nhắn, bước đi kiêu hãnh, điệu bộ không xem ai ra gì.

Cười ngất, cái loại giống như ả ấy hả, một móng vuốt của tôi là có thể cào chết mười con, còn kiêu ngạo cái rắm!

Tôi thậm chí còn không buồn thu phí bảo vệ ả.

Lúc tôi đang gặm một cái đầu cá béo bên cạnh chậu hoa thì ả đi ngang qua tôi, ánh mắt liếc xéo lộ rõ ​​vẻ chán ghét.

Tôi nhe răng với ả, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ cảnh cáo ả.

Người thì bé tí, suốt ngày đeo một cái vòng quanh cổ, ả thật sự nghĩ mình là một con chó sao, có gan thì tới đấu tay đôi với mèo tổ tông của mi một trận!

Ruth duỗi chân đá cái đầu cá béo của tôi xuống dưới gầm băng ghế.

Tôi vung móng vuốt xẹt qua người Ruth, làm bay ngay một nhúm lông của con ả.

Đồ mèo nhà khốn kiếp, bà đây sẽ không thương hương tiếc ngọc đâu, cẩn thận không tao cào chết mày!

Chủ nhân của ả là một cô gái nhát gan sợ rắc rối, nói chuyện nghe rất là bực mình.

"Ruth, mau đi chỗ khác đi, nó là đồ mèo hoang, đừng chơi với nó, nó sẽ dạy hư em đó!"

Cô mới là đồ mèo hoang, tôi dạy hư cả nhà cô!

Một người một mèo chạy rất nhanh, tôi ở phía sau rống lớn: "Tránh xa tao ra, bằng không tao gặp mày một lần đánh một lần!"

2.

Ruth đã tận mắt thấy sự hung dữ của tôi nên không dám gây sự với tôi nữa mà bắt đầu đi bắt nạt đàn em của tôi.

Ả giật lấy cá khô của đàn em tôi, cũng không ăn mà ném hết xuống cống.

Ả còn đùa giỡn với tình cảm của thằng nhóc ấy. Mới hôm trước ả còn khen nó đẹp trai ngầu lòi. Hôm qua ả còn nói rằng có thể cân nhắc đến việc hẹn hò với nó, hôm nay ả lại chê người ta vừa xấu vừa lùn.

Ả còn muốn cướp chị Trì Nguyệt.

Trì Nguyệt là chị gái tốt bụng nhất trong tiểu khu này. Chị ấy không bao giờ ghét bỏ chúng tôi.

Chị ấy đặt mấy chiếc bát ăn cho mèo dưới hàng rào, mỗi ngày đều để thức ăn mèo cho chúng tôi.

Đôi khi là cơm với gan lợn, đôi khi là cháo và bánh bao hấp. Nếu đến ngày chị ấy nhận lương thì chúng tôi còn được ăn cá tôm ngon lành.

Ruth sẽ không ăn những thứ đó. Chủ nhân của ả giàu có, đồ ăn toàn là pate và hạt nhập khẩu.

Thế nhưng rất nhiều lần ả đứng dưới hàng rào đợi, thấy chị Tri Nguyệt đến cho mèo ăn thì lập tức cọ cọ vào lòng chị ấy, để chị ấy sờ đầu, còn để chị ấy xoa bụng.

Nếu để tôi nhìn thấy bộ dạng nịnh nọt đó chắc chắn tôi sẽ cào nát mặt ả.

"Chị đại, chị không biết đâu, Ruth thật sự rất đáng ghét!"

"Đúng vậy, ả không ăn đồ thừa, sau khi chị Trì Nguyệt rời đi ả sẽ hất tung chúng ra."

“Ả không muốn cho chúng em  ăn!"

"Bác lao công nhìn thấy đống bừa bộn thì tưởng là bọn em làm nên đã ném bát cho mèo vào thùng rác, còn dùng chổi đuổi bọn em đi".

"Chị Trì Nguyệt cũng bị bác lao công nói là đừng có lo cho chúng ta nữa, cứ bỏ mặc chúng ta đi. Mèo hoang vừa bẩn thỉu vừa hôi hám, sẽ ảnh hưởng đến môi trường của tiểu khu!"

"..."

Chết tiệt, tôi chỉ mới đi có vài ngày mà con ả Chinchila này muốn lên trời luôn rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play