Buổi tối, từng cơn gió lạnh khẽ thổi, mang theo hơi sương lành lạnh của đêm khuya, khiến không gian như ngưng đọng.
Giọng nàng nhỏ nhẹ, thì thầm tựa như làn gió thoảng qua, nhưng từng chữ lại lọt thẳng vào tai Yến Ân, chẳng sót một âm
Mơ màng tựa như đang trò chuyện với chính mình, nàng khẽ nói “Chỉ là… khi rượu tỉnh rồi… thì mọi thứ coi như chưa từng có…”
Yến Ân thoáng ngẩn người, ánh mắt tối lại, tựa hồ càng thêm thâm trầm. Cố kìm nén cơn sóng ngầm đang cuộn trào trong lòng, giữ vẻ bình thản như thể chẳng có gì xao động.
Đình hóng gió này tứ phía đều trống trải, bất cứ lúc nào cũng có thể có người qua lại. Chỉ riêng phía sau hòn giả sơn kia, không gian kín đáo, khuất nẻo, chẳng mấy ai ghé tới.
Bàn tay dịu dàng nâng cằm Chúc Vụ, đôi môi nàng từ từ ấm lên dưới hơi thở của nam nhân, mềm mại và nhẹ nhàng, tựa một nụ hôn lạc giữa đêm lạnh.
Hơi thở gần gũi, quấn quýt đan xen, khiến không gian như đặc quánh lại, hơi ấm từ từ lan tỏa, tựa hồ chẳng thể rời nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT