Chúc Vụ cuối cùng cũng không chờ đến khi yến tiệc kết thúc mà lặng lẽ rời đi. Vì ngay sau đó, nàng bị một người từ phía sau ôm chặt lấy.
Nàng chưa kịp nhìn rõ người vừa tới, nhưng mùi hương thoang thoảng quen thuộc ấy, là hương tuyết. Lông mi nàng khẽ run, không thể tin nổi, đôi mắt ngước lên và thấy rõ gương mặt của Yến Ân.
Giữa yến hội lập tức vang lên những tiếng xì xào kinh ngạc. Không ai có thể ngờ Thái tử và Chúc Vụ lại tồn tại một mối liên hệ kỳ lạ đến vậy.
Chúc Vụ đương nhiên không dám quay lại nhìn biểu cảm của mọi người, cúi thấp người rúc vào lòng nam nhân, phía sau thoáng nghe thấy giọng nói già nua của Thái Thượng Hoàng chậm rãi vang lên.
"Thái tử... Ngươi đến muộn thì thôi, nhưng rượu thịt còn chưa động đến. Là trữ quân, không được phung phí lương thực."
Yến Ân chỉ nhấc nhẹ mi mắt, hờ hững đáp: “Đồ Hề, đem phần của cô cho chó ăn.”
Nghe đến đây, hô hấp như ngừng lại. Sau đó, tiếng Thái Thượng Hoàng hiếm khi nổi giận vang lên trong không gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT