Chúc Vụ bị bắt, chẳng hề do ngoài ý muốn. Từng chút, từng chút một, thân thể nàng run rẩy, trái tim như bị siết chặt, từ sâu trong tâm khảm, nàng đã mơ hồ cảm nhận điều chẳng lành sẽ đến.
Khi sự việc xảy ra, dù muốn lên tiếng biện giải, nhưng trí óc lại trống rỗng, chẳng thể nghĩ ra một lời. Yến Ân, sau khi nét bút hoàn tất, gọi nàng đến gần để chiêm ngưỡng.
Trên nền giấy Tuyên Thành trắng như tuyết, nét vẽ giản đơn, chỉ một nhành sen đơn lẻ, cô tịch giữa bức tranh rộng lớn, nhụy hoa phớt hồng e ấp trong chén sen lớn.
Sự thênh thang của lưu bạch chỉ càng làm đóa sen thêm phần quạnh quẽ, như tỏa ra thứ khí lạnh thiêng liêng, thánh khiết, không thể bị vấy bẩn.
Rõ ràng chỉ là một đóa hoa thuần khiết, nhưng Chúc Vụ lại cảm nhận sự cô độc từ trong từng nét vẽ, phảng phất giống như chính cảm giác nàng vẫn luôn mang khi ở cạnh Yến Ân.
Y, như người chồng năm xưa của nàng, vẫn thong dong, điềm tĩnh, một cánh tay tự nhiên đặt lên bàn, vây nàng trong không gian chật hẹp giữa y và bàn gỗ.
Trong khoảnh khắc chẳng hay biết, nàng đã bị vây kín trong sự tĩnh lặng nguy hiểm ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT