Đã quá bảy ngày nhưng Yên Ân vẫn chưa khôi phục  ký ức , Hoắc Tiện Xuân không thể làm gì khác hơn ngoài việc tiếp tục tìm cách, suốt nhiều đêm nghiền ngẫm phương thuốc mới. Sau khi đã thành liền sai cung nhân sắc thành dược, cẩn thận đưa tới trước ngự tiền.
Tại Duyệt Các, Yến Ân nhìn bát dược nóng hổi vừa được đưa tới, hương dược nhẹ nhàng lan tỏa bốc hơi nghi ngút.
Yến Ân liếc mắt nhìn thoáng qua, thần sắc lạnh lùng, không hề có ý định chạm tay vào, chứ đừng nói đến việc đưa lên miệng.
Mãi đến khi Chúc Vụ bước vào, thoáng nhìn thấy bát dược vẫn còn nguyên vẹn bị cung nhân dọn đi, trong lòng không khỏi thầm thở dài. Nàng khẽ nhéo đầu ngón tay, mím môi làm như không hay biết, tiến lên nhỏ giọng khuyên nhủ:
“Hoắc lang trung nói thân thể bệ hạ cần được tẩm bổ... Bệ hạ thật sự không muốn dùng một chút sao?”
Yến Ân không trả lời ngay, chỉ nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, ánh mắt trầm lắng, giọng điệu tưởng chừng ôn hòa nhưng lại ẩn ý không thể cãi lời:
“Thân thể ta ra sao, A Vụ không nên rõ ràng nhất ư?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play