“Tiểu thư không được vui vẻ khi thấy những món đồ này sao?”
Hòa Y trông thấy một ít vật cũ, liền hào hứng sắp xếp tất cả vào phòng của tiểu thư, chẳng mảy may suy nghĩ. Trước đây, khi tiểu thư cùng A Tự đi Vân Lăng, nàng đã nôn nóng muốn mau chóng giải quyết mọi việc, đến mức không mang theo cả Hòa Y và Trầm Hương, chẳng phải là muốn nhanh đi rồi nhanh về sao?
Những món đồ tiểu thư không nỡ bỏ lại ở Vân Lăng cũng chỉ là những vật cũ yêu thích.
Tiểu thư ngày đó không muốn kéo dài chuyến đi, muốn nhanh chóng hoàn tất mọi việc để sớm quay về. Thế mà giờ đây, khi không còn phải đi đi về về, nét mặt của nàng lại càng thêm phức tạp.
Hòa Y vẫn giữ tính tình thẳng thắn, vừa bận rộn sắp xếp đồ đạc, vừa lải nhải không ngừng, chẳng khác nào bóc trần tâm tư không muốn trở về Vân Lăng của tiểu thư.
Chúc Vụ biết Hòa Y xưa nay tính tình cởi mở, không thể giấu diếm gì bị nàng ấy nói trúng tâm sự nên chỉ đành giả vờ không nghe thấy, vội vội vàng vàng trốn vào buồng trong, hai gò má ửng đỏ, da mặt mỏng mà xấu hổ vô cùng.
Chúc Vụ đứng lặng hồi lâu, sau khi cơn ngượng ngùng và bực dọc ban đầu lắng xuống, nàng chậm rãi hồi tưởng lại toàn bộ những sự việc vừa xảy ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT