Kiều phu nhân có thể nghĩ đến, đương nhiên Duyện quốc công cũng sẽ không bỏ qua.

“Ta đã phái người đến quê quán của Lý gia hỏi, cả nhà Lý gia sau khi đến kinh thành thì chưa từng trở về. Mấy tháng nay, ta cử người cầm bức họa âm thầm đi dò hỏi, trùng hợp cũng tìm được một ít manh mối. Lý gia từng bán đậu phụ kiếm sống ở quê nhà. Ở góc đường Cố Thiên có một quán đậu phụ, chủ quán là một bà lão bị gãy chân, nhìn thật sự rất giống mẫu thân của Lý Đắc Thắng. Sau vài lần tiếp xúc, thám tử biết được phu quân của chủ quán kia hình như đã bị người ta đánh chết, nhi tử cũng mất tích. Nhưng sau mấy lần nằm vùng, thám tử phát hiện thỉnh thoảng sẽ có một nam nhân lưng gù đến quầy hàng giúp đỡ, người nọ nhìn có vẻ lớn tuổi, nhưng thật ra lại là một cao thủ!”

Kiều phu nhân nghe vậy, che miệng khẽ hô một tiếng: “Chẳng lẽ người này là Lý Đắc Thắng sao?”

Duyện quốc công trịnh trọng gật đầu: “Tĩnh Nhi, con tuyệt đối không thể tưởng tượng được, Lý Đắc Thắng này hiện tại đang làm việc dưới trướng của ai đâu.” 

Tim Kiều phu nhân đập thình thịch, hóa ra tất cả đều để lại dấu vết, thật sự bị Kiều Kiều đoán trúng rồi.

Lời nói tiếp theo của Duyện quốc công hoàn toàn xác nhận phỏng đoán của Kiều phu nhân.

“Là Nhị hoàng tử, Lý Đắc Thắng kia hiện tại là thủ hạ của Nhị hoàng tử, hơn nữa còn làm thị vệ thân cận bên cạnh hắn ta, nửa bước không rời!”

Duyện quốc công đi qua đi lại trong phòng, trên mặt có chút lo lắng.

“Tĩnh Nhi, năm đó vì cuộc hôn nhân của ca ca con mà rất có khả năng người nhà đại tẩu con đã ra tay với Lý gia, Lý Đắc Thắng không chỉ tìm được đường sống trong chỗ chết, hiện tại còn có võ công cao cường.”

“Người này có thể nhẫn nhịn chịu đựng đến tận bây giờ, tuyệt đối không phải là người lương thiện, chúng ta nhất định phải đề phòng!”

Sắc mặt Kiều phu nhân trắng bệch, đúng vậy, tên Lý Đắc Thắng kia quả thực rất lợi hại.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Trong lời tiên đoán của Kiều Kiều, hắn ta thậm chí còn có thể kìm nén hận thù, lợi dụng tình xưa để dụ đại tẩu làm việc cho mình, sau đó đẩy Kiều gia vào vực sâu vạn kiếp bất phục!

Chuyện này đã vượt quá giới hạn can thiệp của một phụ nhân ở hậu trạch là bà, bà phải báo chuyện này cho phu quân biết. 

Vẻ mặt Kiều phu nhân nghiêm túc, lần này, bà sẽ không cho phép bất kỳ kẻ ác nào ra tay với Kiều gia hay làm hại đến quốc công phủ!

Duyện quốc công nói xong những lời này thì lén nhìn nữ nhi nhà mình với vẻ mặt dò hỏi. 

Ngày ấy, Tĩnh Nhi nói là nghe thấy được chút tin đồn không hay nên mới muốn điều tra thử xem sao. ( truyện trên app t.y.t )

Nhưng trên thực tế, chuyện này đã bị bên thông gia che giấu rất kỹ, thậm chí người trong kinh thành còn không biết đến sự tồn tại của Lý gia.

Vậy rốt cuộc sao Tĩnh Nhi có thể biết được bí mật như thế, còn phí tâm nhờ ông ấy đi điều tra?

Nhưng dù sao Duyện quốc công cũng yêu thương ái nữ, thấy Kiều phu nhân không sẵn sàng nói, ông ấy cũng không định ép hỏi. 

Trong lòng ông ấy tin, nữ nhi nhà mình từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, cũng gần gũi và hiếu thảo với người làm phụ thân này, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện tổn hại đến quốc công phủ.

Một nhà Kiều gia dùng bữa trưa ở quốc công phủ xong mới rời đi.

Trở lại Kiều gia, Kiều Kiều Kiều được Kiều Thiên Kinh, Địa Nghĩa ôm đi chơi, cho nên hai vợ chồng Kiều Trung Quốc đóng cửa lại và nói chuyện riêng.

Kiều phu nhân cầm lấy bàn tay to của phu quân nhà mình, nói với vẻ mặt nghiêm túc: 

“Phu quân, hôm nay ta nghe được một chuyện lớn từ chỗ phụ thân!”

Kiều Trung Quốc vốn dĩ đang có tâm trạng vui vẻ, nghe vậy thì nghiêm túc lại: “Sao thế phu nhân? Nhạc phụ gặp phải chuyện gì khó giải quyết sao?”

Kiều phu nhân rúc vào trong lòng Kiều Trung Quốc, nhỏ giọng nói: “Là phụ thân nghe được một số tin đồn không hay về đại tẩu, cho nên đã cử người đi điều tra, kết quả lại có thu hoạch ngoài dự đoán!”

Kiều Trung Quốc lập tức nhớ ra Kiều Kiều Kiều từng nhắc đến, Tả phu nhân có một thanh mai trúc mã, ông lập tức ngồi ngay ngắn lại.

Sự chú ý của ông mấy ngày nay đều tập trung vào Bắc Quốc và Nhị hoàng tử, suýt chút nữa đã xem nhẹ chuyện này!

Kiều phu nhân lập tức kể lại chuyện của Lý Đắc Thắng, nói với vẻ mặt lo lắng:

“Phu quân, tuy người xuống tay với Lý gia là người nhà tẩu tử, nhưng có khi nào ông ta sẽ vì chuyện này mà ghi hận quốc công phủ, ghi hận Kiều gia của chúng ta không?”

Sắc mặt Kiều Trung Quốc hơi trầm xuống, ánh mắt lạnh lùng, nhưng tay lại dịu dàng xoa đầu Kiều phu nhân: “Phu nhân không cần lo lắng, mọi việc đã có vi phu lo liệu.” 

Kiều phu nhân dựa vào vai Kiều Trung Quốc, giống như cặp vợ chồng son mà thân mật ôm eo ông, nhẹ nhàng gật đầu.

“Có phu quân ở đây, Tĩnh Nhi vẫn luôn rất an tâm.”

Trong phòng yên tĩnh một lúc, Kiều Trung Quốc đột nhiên quay đầu, nói nhỏ bên tai Kiều phu nhân, vành tai ông trở nên ửng đỏ.

“Kiều Kiều cũng đã bốn tháng, phu nhân đã nghỉ ngơi khỏe chưa? Vi phu đã chờ nàng rất lâu rồi.”

Khuôn mặt Kiều phu nhân đột nhiên đỏ bừng vì xấu hổ. 

Từ sau khi Kiều Kiều Kiều chào đời, đêm nào bà cũng chăm sóc bên cạnh, Kiều Trung Quốc cũng thông cảm cho bà, nhẫn nhịn suốt bốn tháng qua chưa từng mở miệng. 

Nhớ đến sự nhiệt tình và thân mật của hai người trước kia, Kiều phu nhân đột nhiên cảm thấy cả người có chút mềm nhũn.

Bà lắp bắp cả nửa ngày, vẫn thẹn thùng như thiếu nữ mới lớn. 

“Đêm... Chờ đêm khuya rồi nói sau.”

Kiều Trung Quốc cúi đầu, mặt mày tỏa sáng, ông đè thấp giọng nói: “Nếu không đêm nay để Lưu ma ma ngủ cùng Kiều Kiều một đêm đi, vi phu thật sự đã nhịn rất lâu rồi.”

Kiều phu nhân nghe vậy thì chỉ cảm thấy như có một luồng khí nóng xộc thẳng lêи đỉnh đầu, bà xấu hổ đấm ông một cái, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào, sau đó cúi đầu ngầm đồng ý.

Kiều Trung Quốc mỉm cười vui vẻ, ông lập tức ôm ngang Kiều phu nhân lên, khiến bà sợ đến mức kêu một tiếng.

Kiều Thiên Kinh ôm Kiều Kiều Kiều vừa mới đến cửa đã nghe thấy tiếng động trong phòng, mặt hắn ta lập tức đỏ bừng, nhanh chóng ôm muội muội rời đi.

Kiều Kiều Kiều bật cười tinh quái.

[Hì hì, đại ca dị ứng với lãng mạn sao? Chạy nhanh thế làm gì!]

[Nếu sau này có thể viết sách, ta sẽ viết một quyển “Tình yêu thần tiên của cha nương”. Ôi chao, thật sự ngọt ngào quá đi!]

Kiều Thiên Kinh là người da mặt mỏng, bước đi rất nhanh, còn Kiều Kiều Kiều vẫn luôn thầm nói chuyện trong lòng.  

[Gia phong đoan chính có khác, nhà người khác đã sớm sắp xếp thông phòng cho thiếu gia, nhưng đại ca và nhị ca nhà mình vẫn còn băng thanh ngọc khiết, rất sạch sẽ!]

[Ha ha, ta lại bắt đầu chờ mong đại tẩu rồi. Tính nhẩm thử, cũng sắp đến Tết Nguyên Tiêu rồi ha!]

[Đại ca, huynh không được thua kém người khác đâu đấy! Nhân lúc còn sớm mà cưới đại tẩu về nhà! Ăn cơm chó mười mấy năm, phong thủy luân chuyển, cũng đã đến lượt huynh phát cơm chó cho cha nương ăn rồi!]

Vành tai Kiều Thiên Kinh đỏ bừng, cũng không biết là do đông lạnh hay xấu hổ nữa.

Vào đêm đó, Kiều Kiều Kiều quả nhiên đã được sắp xếp đi ngủ cùng Lưu ma ma.

Trước khi rời khỏi phòng, Kiều Kiều Kiều dùng ánh mắt ranh mãnh nhìn lướt qua cha nương.

[A a a! Cuối cùng cha nương con cũng thân mật ngọt ngào rồi, vui quá đi!]

Cả người Kiều Trung Quốc hơi cứng đờ, sắc mặt Kiều phu nhân đỏ bừng đến mức không dám ngẩng đầu.

Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời hai vợ chồng hy vọng Kiều Kiều Kiều thật sự chỉ là một đứa nhỏ ngây thơ và đơn thuần.

Kiều Kiều Kiều vẫn còn đang hưng phấn.

[Trời đất ơi, chướng ngại vật là con cuối cùng đã được gỡ bỏ! Cha nương, con rất sẵn lòng thành toàn cho hai người! Đêm nay cũng không cần ôm con trở về đâu!]

[Ui ui ui, xấu hổ quá đi mất, con rất thích cha nương ân ái ngọt ngào, tình yêu thần tiên của cha nương làm ơn hãy tiếp tục kéo dài đến cuối đời!]

Lưu ma ma là người từng trải, vẻ mặt bà ấy vui mừng, rất thức thời nhanh chóng ôm Kiều Kiều Kiều ra ngoài.

Hai vợ chồng vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì giọng nói trẻ con kia lại mơ hồ truyền đến:

[Chà, có khi còn tạo ra cho mình một đệ đệ hay muội muội không nhỉ?]

Hai vợ chồng Kiều gia: “...”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play