Edit: Cherry22
Beta: Cherry22
--
Hứa Cẩm Ninh, cô tiểu thư nhà giàu chính hiệu của thế kỷ 21, nào ngờ đâu cuộc đời lại rẽ ngang một cách ngoạn mục đến thế! Bị cô chị kế "yêu thương" đẩy thẳng xuống lầu, tỉnh dậy đã thấy mình lạc quẻ giữa những năm 80 trong một cuốn tiểu thuyết xưa cũ.
Chuyện là vầy, Cẩm Ninh là con gái rượu của một tỷ phú, nhưng mẹ cô lại đến với cha vì một chữ "lợi". 5 tuổi, ba mẹ đường ai nấy đi, chỉ nửa năm sau, mẹ kế dắt theo cô con gái riêng là Trương Văn Văn (sau đổi tên thành Hứa Cẩm Văn) tiến vào cửa chính. Thế là cuộc chiến ngầm giữa hai chị em chính thức bắt đầu!
Cẩm Ninh thì học hành lẹt đẹt, Cẩm Văn lại là học bá chính hiệu, năm nào cũng ẵm học bổng. Tính Cẩm Ninh thì thẳng như ruột ngựa, nói gì là nói nấy, khiến ông bố nhiều phen tức xì khói. Còn Cẩm Văn thì khỏi phải nói, nhẹ nhàng, khéo léo, được lòng người lớn hết mực.
Từ bé đến lớn, Cẩm Ninh bị đem ra so sánh với chị kế như cơm bữa. Nhưng mà, với khả năng chịu đựng "max level" cùng với sự "tốt bụng" giả tạo của mẹ kế và chị gái, cô nàng cũng chẳng mấy bận tâm. Ai dè, đúng cái năm cô 18 tuổi, ông bố định giao hết cổ phần công ty cho cô thì bị chị kế nghe lén được. Thế là, đêm trước sinh nhật, Cẩm Ninh được tặng một vé "bay" thẳng xuống lầu!
Vẫn còn văng vẳng bên tai những lời cay độc của chị kế:
"Tao không hiểu sao cha chỉ thương mày! Mày ngu như bò, tao mới là người xứng đáng thừa kế!"
"Mày chết đi cho rồi! Để tao làm con gái ngoan của cha, để công ty thuộc về tao!"
"Mày có biết tụi tao đối xử tốt với mày chỉ là giả vờ thôi không? Ngây thơ!"
Rầm! Cẩm Ninh ngã xuống, tưởng mình tiêu đời rồi chứ, ai ngờ đâu lại xuyên không vào đúng cái cuốn tiểu thuyết "đoàn sủng thiên kim thật giả" mà cô từng đọc. Mà oái oăm thay, cô lại xuyên vào vai thiên kim giả bị hắt hủi!
Giờ thì thiên kim thật đã về với gia đình giàu có, còn cô bị đá về quê. Thân thể "nguyên chủ" thì yếu ớt, lại thêm cú sốc tinh thần nên đã "ngỏm" luôn, nhường chỗ cho Cẩm Ninh.
Bên ngoài, gia đình "mới" của cô đang bàn tán rôm rả:
"Con chỉ có Phương Phương là em gái thôi, mẹ đừng bắt con chăm sóc đứa này!" - Chị cả Hứa Phương Hoa lên tiếng.
"Hôm nay có gà hầm đúng không mẹ? Để dành cho con một chén mang cho cô Tôn nhé!" - Anh hai Hứa Hướng Đông cũng chẳng quan tâm.
"Phải giữ liên lạc với Phương Phương, sau này nhờ vả được nhiều thứ lắm!" - Anh ba Hứa Hướng Bắc góp lời.
"Việc của Ninh Ninh thì em lo liệu đi, anh bận thăng chức rồi!" - Ông bố Hứa Ái Quốc phẩy tay.
"Hy vọng con bé ngoan ngoãn như Phương Phương." - Bà mẹ Trương Ái Liên thở dài.
Nằm trên giường đất, Cẩm Ninh nhớ lại nội dung cuốn tiểu thuyết. Sau khi về quê, "nguyên chủ" bị gia đình đối xử tệ bạc, ốm đau bệnh tật rồi chết sau 3 năm. Đến lúc chết vẫn còn uất ức vì không được yêu thương.
Haizzz, xuyên không thì xuyên không, Cẩm Ninh cũng chẳng còn gì luyến tiếc ở thế giới cũ nữa. Ban đầu cô định sống hòa thuận với gia đình này, nhưng nghĩ đến cái thiết lập "pháo hôi" của tác giả thì lại thấy nản.
Thôi thì mặc kệ! Dù sao Cẩm Ninh cũng thuộc team "não cá vàng", học hành chả đến đâu. Mà cô cũng chả có tài kinh doanh, làm ruộng thì lại càng không biết.
Vậy nên, sau một hồi suy đi tính lại, Cẩm Ninh quyết định: Từ bỏ! Sống theo chủ nghĩa "cá mặn", an nhàn đến hết đời!