Thập Niên 70: Mẹ Kế Cưng Sủng Tiểu Nhãi Con

Chương 63


2 tuần

trướctiếp

“Tại Tại, ngày mai mẹ muốn mang bà nội đi trấn trên bệnh viện kiểm tra lại sức khỏe, con có muốn đi không ? Nếu không đi thì mẹ sẽ nói với bác thôn trưởng một tiếng, ngày mai đi sang nhà bác thôn trưởng gia cùng chị Tiểu Hoa chơi, chờ mẹ về sẽ đón con.” Tô Hân Nghiên cùng con gái thương lượng.
“Muốn đi muốn đi, Tại Tại muốn đi đi!” Tiểu Tại Tại mới không vui bị bỏ lại.
Bé gấp đến mức nhảy xuống đất, vì sợ mẹ sẽ để bé ở lại.
“Hảo hảo hảo, ngày mai mẹ sẽ mang con đi, nhưng con phải ngoan ngoãn nghe lời, đi bên kia càng không thể tự mình chạy loạn, không chuẩn ăn người xa lạ cấp bất cứ thứ gì, không được ăn bất cứ thứ gì do người lạ cho, không được tùy tiện nói chuyện với người lạ.
bằng không, về sau Tại Tại sẽ không thể gặp mẹ, bà, bố và các anh của mình trong tương lai, biết không? ”
“Biết rồi ạ.” Tiểu Tại Tại gật gật đầu, rất là ngoan ngoãn.
Kỳ thật mỗi lần mẹ muốn mang bé đi ra ngoài, đều sẽ dặn dò một phen như vậy, Tiểu Tại Tại nghe được đều sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
Bởi vì bé sợ hãi hậu quả mẹ nói kia.
Ngày mai sau khi ra cửa, cho dù chỉ là cùng bà nội đi tái khám, đối với Tiểu Tại Tại có cơ rất ít hội ra khỏi thôn đều là một lần vui sướng, thế cho nên buổi tối tiểu gia hỏa hưng phấn đến không được, ngủ không yên, làm ầm ĩ đến anh ba bé cũng vô pháp ngủ.
“Em có thể ngủ ngay ngắn lại được không?” Ninh Hiên chịu không nổi, đầu bù tóc rối đứng dậy, chán nản nhìn em gái.
“Ngủ không được.” Tiểu Tại Tại ủy khuất kêu.
Bé cũng không phải không nghĩ ngủ, này không phải là bé bị Chu Công gia gia cấp ghét bỏ sao.
“Vậy em có thể đếm đếm cừu, cứ đếm đi liền ngủ thôi.” Ninh Hiên cho em gái một vài lời khuyên.
Tiểu Tại Tại với đôi mắt ngây thơ, đúng lý hợp tình nói: “Em không được đâu.”
Bé nhiều nhất chỉ có thể đếm được từ một đếm mười, rõ ràng, mười con cừu không đủ để hối lộ Chu Công gia gia cho Tiểu Tại Tại đi vào trong mộng cùng chơi đùa.
Ninh Hiên: “……”
Có vậy thôi cũng kiêu ngạo.
Thở dài, Ninh Hiên cảm nhận được gian khổ mà ở độ tuổi này bé không nên có: “Em gái ngoan ngoãn nằm xuống,anh giúp em đếm số.”
Tiểu Tại Tại lập tức nằm yên, chờ mong mà nhìn anh trai.
Ninh Hiên cùng bé cùng nhau song song nằm xuống, bắt đầu giống niệm kinh mà mặc niệm: “Một con cừu, hai con cừu, ba con……”
Khi đếm xong, hai chú hổ con cùng lật bụng lăn ra ngủ...
Tô Hân Nghiên nửa đêm lại đây kiểm tra phòng, thấy một màn như vậy, hiểu ý cười, lặng lẽ đi vào kéo chăn bông đã đá vào góc tường cho bọn trẻ rồi trùm lên, rồi lặng lẽ đi ra ngoài.
.
Ngày hôm sau ăn xong cơm sáng, tạm biệt các anh trai đi học, Tiểu Tại Tại liền một tay nắm tay mẹ, một tay nắm tay bà nội, xuất phát đi bệnh viện.
Họ vẫn đi bằng xe bò của Thất gia.
Dự định ở lại thị trấn cho đến trưa rồi về nhà.
Bởi vì ở bệnh viện tốn thời gian không chừng sẽ bỏ lỡ xe bò, Tô Hân Nghiên còn cố ý thỉnh Trần Thất gia đến lúc đó đợi cô một chút.
Trần Thất gia đáp ứng, bất quá cũng nói, nếu mà lâu quá, ông sẽ không đợi.
Nhân gia còn phải về nhà ăn cơm.
Tô Hân Nghiên có thể lý giải cái này, vội bảo đảm các cô sẽ mau chóng, nỗ lực mà không trì hoãn thời gian.
Xe bò một đường lung lay, chậm rì rì mà đi đến trấn trên, Tiểu Tại Tại thì đang ngủ trong vòng tay mẹ.
Bé ngày hôm qua ngủ muộn, buổi sáng tinh thần không tốt lăn, nên bây giờ bé đang ngủ bù.
Trên xe không chỉ có gia đình họ mà còn có các cô, các mẹ đang đi mua bán chút đồ trong Cung tiêu xã cũng có ít thanh niên tri thức, nhóm người lớn tuổi này tụ tập lại và thích kể về chuyện Đong Tây.
Tiểu Tại Tại ý thức nửa mộng nửa tỉnh cũng phải nghe.
Hiện tại phụ cận trong thôn, đề tài nóng hổi nhất còn phải kể tới Tô Kim Bảo cùng Hứa quả phụ kết hôn.
“Ai ai, các ngươi nghe nói không?” Một giọng nữ trung niên thần bí cất lên.
“Có nghe nói.” Một giọng nữ trung niên khác biết đối phương muốn nói gì, nói : “Còn không phải là chuyện Hứa quả phụ vào cửa không lâu liền mang thai đó sao, có chuyện gì à?”
Loại chuyện con dâu vừa vào cửa liền có thai, cũng không phải là chuyện mới mẻ gì, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng Trần gia thôn bọn họ cũng là có mấy trường hợp.
“Tin tức của bà đã lỗi thời rồi.”
Một vị bác gái khác xem thường vị thím tin tức lạc hậu: “Bụng kia của Hứa quả phụ , là trước khi vào cửa liền có rồi, bằng không Tô gia bọn họ có thể vội vàng cưới người ta về, bà Tô kia cũng đâu phải là người hiền lành gì?”
“Có thai trước khi cưới cơ?!” Một số người kinh ngạc.
Có người mồm nhanh nói : “Đứa nhỏ này là của Tô Kim Bảo sao?”
Không phải nghe nói Hứa quả phụ trước kia từng làm mấy chuyện ấy kinh doanh xác thịt, kia…… Hẳn là rất nhiều người, thật có thể xác định cha của đứa trẻ là ai sao?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp