Thập Niên 70: Mẹ Kế Cưng Sủng Tiểu Nhãi Con

Chương 36


2 tuần

trướctiếp

Trên bờ có một cái xô nhỏ bằng gỗ cũ kỹ đựng nước suối, hễ bắt được gì là anh ném vào xô.
Liền ở những người khác còn ở nói nhao nhao ồn ào thời điểm, hắn đã âm thầm tích góp gần nửa xô thu hoạch.
"Ca ca ~" từ xa, Ninh Hàn đã nghe thấy giọng nói nhỏ như sữa của em gái mình gọi.
Hắn ngẩng đầu lên, liền thấy Tam đệ nắm tay muội muội, đồng thời đát đát đát chạy qua bên này.
Đôi mày vốn có nét cương nghị lần đầu tiên khẽ nhếch lên, Ninh Hàn hét lên: “Dừng lại!”
Hai chỉ tiểu gia hỏa lập tức khẩn trương dừng lại.
“Ở đây trơn lắm, đừng đến gần, cẩn thận ngã xuống nước.
Ninh Hàn nhắc nhở.
Từ bờ suối lên bờ là một nền bê tông tương đối lầy lội với rất nhiều hoa và cây cỏ mọc trên đó, nếu không nhìn kỹ thì khó có thể phân biệt đâu là bùn và đâu là ruộng.
Hai đứa nhỏ chạy quá nhanh, nếu Ning Hàn không kịp thời ngăn cản em trai và em gái của mình, chúng đã ngã lăn ra.
Đến lúc làm bẩn quần áo chỉ là chuyện nhỏ, về nhà sợ lại bị bà nội và mẹ mắng.
Nghe thấy đại ca nhắc nhở, tiểu Tại Tại cùng Ninh Hiên lập tức liền lùi lại ba bước, sau khi xác nhận rằng là đã rời xa nguy hiểm, mới vỗ nhẹ vào ngực của mình thở dài, và đồng thanh nói:: "Hô, nguy hiểm thật."
Cá hành động này giống nhay y như đúc.
Ninh Hàn: "..."
Quả nhiên, tất cả những kẻ ngốc nhỏ đều giống hệt nhau.
"Bên kia có vại nước là của ca, hai đứa trông cho ca, ca sẽ đi tìm xem có thứ gì tốt không." Ninh Hàn chỉ vào mình vại nước đối với các đệ đệ muội muội phân phó.
Hai tiểu chỉ trả lời: "dạ."
Sau đó vui vẻ chạy đến vại nước một bên, ngồi xổm xuống, xem đầu thu hoạch của anh ấy.
Không có gì bất ngờ xảy ra, Ninh Hàn sau lưng truyền đến hai am thanh thán phục thanh: "Oa! Thật nhiều cá, còn có tôm cùng ốc đồng, đại ca thật là lợi hại!"
Hắn khóe môi nhanh chóng nhếch lên, lại rất nhanh hạ xuống, làm bộ bình tĩnh tiếp tục mò cá.
Sau đó liền không thể sờ nữa đến cái gì, bởi vì đến hài tử kéo đến càng nhiều, động tĩnh quá lớn, cá tôm đều bị doạ chạy.
Vì thế Ninh Hàn thẳng thắn kéo những viên đá qua các đường nối một lần nữa, nhặt chút ốc đồng, liền dự định mang theo các đệ đệ muội muội về nhà.
Cái xô nặng nề của vụ thu hoạch khiến cánh tay của Ninh Hàn nổi gân xanh, nhưng anh không cảm thấy nặng nề chút nào, thay vào đó cảm thấy hài lòng về một vụ thu hoạch lớn.
Hai bé co kia so với đại ca còn kiêu ngạo hơn, ngẩng cao đầu nhỏ, học ngỗng trắng lớn trong làng bước đi lắc lư, suýt chút nữa chúng không thoát ra khỏi tốc độ mà sáu người thân của chúng không nhận ra.
Cứ như thể họ là người bắt được số cá tôm này vậy.
Môi Ninh Hàn giật giật khi anh nhìn về phía sau, nhưng anh không thèm đếm xỉa đến họ và để họ đi.
Trở về nhà, không cần xin nhờ mẹ, Ninh Hàn mình sẽ tự sử lý những thứ đồ này.
Hắn phân loại ốc trước, cho vào chậu, đổ nước sạch vào, rắc một ít muối tinh rồi để sang một bên, sau một đêm ốc nhả hết bùn cát rồi mới ăn.
Trong thùng gỗ ngoại trừ ốc đồng, còn có một hoặc hai con cá tát, hơn 20 con tôm và sáu con cua loại vừa.
Có thể tìm tới những này con cua cũng coi như là Ninh Hàn vận khí tốt mới bắt được.
Hắn ta còn suýt bị thương khi bắt cua.
Cá, tôm trước có thể để trong thùng gỗ hai ngày, nhưng đã có hai con cua chết quá nửa rồi, hôm nay mới cần ăn, nếu không qua đêm cua sẽ chết.
Vì thế Ninh Hàn quyết định đêm nay thêm món ăn từ cua, do hắn chủ trù.
“Tiểu Hiên, em đi ra phía sau hái ít ớt và hành lá cho ca.” Hắn sai em trai đầu tiên, quay đầu lại giao nhiệm vụ cho em gái, “Tiểu Tại Tại thì lấy bàn chải ra rửa cua với ca."
"Dạ." Được dặn, tiểu Tại Tại lập tức tích cực hưởng ứng, đi nhanh vào nhà bếp với đôi chân ngắn ngủn, và tìm thấy có bàn chải chút mòn từ tủ gỗ.
Đây là bàn chải Tô Hân Nghiên dùng để xử lý khi cần cọ rửa nguyên liệu nấu ăn dùng, tỷ như con cua.
Tiểu Tại Tại có nhìn mẹ dùng, vì thế còn nhớ.
Bé cầm bàn chải trở về trong sân, đưa cho Ninh Hàn: "Là cái này sao?"
Đại ca đang rửa con cua, tiểu Tại Tại lấy một miếng gỗ đặt xuống ngồi cạnh xem ca ca làm việc.
Nhìn , trong đầu bé liền không tự chủ hiện ra mười tám loại móm ăn từ con cua, hấp cua, xào concua, hương cay giải, túy giải...
Quá đỉnh, nước miếng muốn rơi xuống.
Tiểu Tại Tại đang lau miệng một lúc, vẫn nhìn chằm chằm vào con cua không chớp mắt.
Đó còn chưa tính, bé không nhịn được bắt đầu ra lệnh: “Ca à, ca phải đánh rửa sạch sẽ hơn một chút, nếu dính cát, ăn sẽ đau bụng.”
"Biết rồi." Ninh Hàn rất tỉ mỉ mà đem mỗi một con cua cọ rửa trong ngoài, từ đầu tới đuôi đều cọ rửa sạch sẽ.
Sau đó đem t bỏ mai cua, chặt đều thân cua thành bốn khúc, nấu chín như vậy rồi để riêng.
Ninh Hiên đã mang cây ớt cùng hành lá ra, trong phòng bếp có củ tỏi cùng gừng, còn có gia vị chuẩn bị.
Bắt nồi, đun nóng dầu, cho gừng, tỏi, ớt vào phi thơm rồi cho ghẹ vào xào nhanh tay vài lần, đợi ghẹ chuyển màu nhẹ, nêm chút váng đậu cho vừa ăn rồi cho ghẹ vào.
hành lá thái nhỏ cho khổ qua vào xào chín.
Không tới nhị mười phút, một bên sắc hương vị đầy đủ cua sào liền đặt tại trên mặt bàn.
Xào xong cua, Ninh Hàn nấu một món canh rau khác với rau xanh thái nhỏ.
Vừa vặn Tô Hân Nghiên sáng sớm hôm nay làm một lồng hấp bánh màn thầu, hiện tại còn sót lại một nửa, trực tiếp chưng nóng, liền có thể đem ra làm món chính.
Nhìn thấy ca ca làm cơm xong, tiểu Tại Tại lập tức cơ linh chạy đi kêu bà nội cùng mẹ tới dùng cơm.
Tô Hân Nghiên ở trong phòng sáng tác, ngửi thấy mùi thơm liền đi ra, còn bà nội Ninh đang chăm sóc rau ở đất phần trăm.
Người một nhà đều đối với trù nghệ của Ninh Hàn khen không dứt miệng.
Đặc biệt tiểu Tại Tại, liền ăn xong mấy con cua, dùng hành động thực tế chứng minh đối đại ca vây.
Nếu không phải cua lạnh, hơn nữa Ninh Hàn làm khá là cay, Tô Hân Nghiên không cho phép tiểu Tại Tại ăn nhiều, không thì bé con đã có thể đánh chén hết cái bàn ăn này rồi.
Dù vậy nhưng bé cũng đã ăn rất nhiều.
Bụng nhỏ no đến mức tròn vo, có chút khó chịu, chỉ có thể than thở một bên vuốt cái bụng, một bên vòng quanh sân xoay quanh đi bộ.
Thấy cảnh này Tô Hân Nghiên: "..."
Cảm giác giống như cô khi mang thai đến khó hiểu thế nào?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp