[Ăn dưa không có hạt dưa sướng bằng một nửa ăn dưa.]
Thạch Đường nhân cơ hội đó cầm một nắm hạt dưa trên bàn ăn bên trong.
Quay lại và đưa nó cho Tiền Kim Ngọc.
“Vợ, lại đây, chúng ta cùng bẻ hạt dưa xem nào.”
Đôi mắt của Tiền Kim Ngọc sáng lên, đó là điều cô mong muốn!
Nhìn anh một cái, sao đó nhận lấy hạt dưa anh đưa
“Sao anh biết em muốn ăn hạt dưa?”
Thạch Đường mặt không đỏ, tim không đập.
“Có lẽ chúng ta có tâm linh tương thông!”
Tiền Kim Ngọc vui vẻ, ăn hạt dưa và nhìn Trương Bích Liên và Tiền Kim Hoa trong hành lang.
Không có gì ngạc nhiên khi người được chọn cho Hạ Châu Kiến là Tiền Kim Hoa, người vợ chính thức trong sách.
Sau đó
Nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Trương Bích Liên sẽ được chọn, rồi sau đó bản thân lại không có ở đây để chứng kiến
Vì vậy, ăn dưa thì phải ăn vào lúc này
Người kia tên Trương Bích Liên, chưa bao giờ gặp trong sách
Có lẽ nó không nằm tuyến xuất hiện chung với nữ chính.
Nhưng điều đó không quan trọng, cô quay đầu lại, thấp giọng hỏi Thạch Đường bên cạnh:
“Anh nghĩ anh ta sẽ chọn ai?”
Thạch Đường nheo mắt lại, Mã Đắc Bỉ đứng ở cửa nói.
“Nhất định sẽ chọn em họ của tôi, em họ của tôi vừa hiền lành, tốt tính, an toàn nữa!”
Tiền Kim Ngọc: An toàn là cái gì nữa
Ở bên đó, Trương Bích Liên nghe mẹ của Tiền Kim Hoa nói như vậy.
Vội vàng nói với Hạ Châu Kiến:
“Đồng chí Tiểu Hạ! Tôi và đồng chí đã cùng nhau ăn tối. Chúng ta đã biết nhau từ sáng sớm, tôi nghĩ ngày mai chúng ta nên kết hôn! “
Tiền Kim Ngọc không khỏi bật cười khi ăn hạt dưa. Trương Bích Liên này thực sự tuyệt vời!
Mẹ của Tiền Kim Hoa ngay lập tức tức giận khi nghe điều này.
“Không, không thể được, Tiểu Hạ còn chưa đồng ý!”
Cha Hạ Châu Kiến nhìn thấy tình cảnh này, quay đầu nhìn con trai mình.
Ý nghĩa của cái nhìn đó là để anh ta đưa ra lựa chọn nhanh chóng.
“Anh Hạ!”
Trương Bích Liên nhìn Hạ Châu Kiến với vẻ mặt buồn bã, rồi trừng mắt nhìn Tiền Kim Hoa.
Tiền Kim Hoa không hề tỏ ra yếu đuối, trừng mắt nhìn lại.
Tiền Kim Ngọc rất hưng phấn ăn hạt dưa, càng ăn hạt dưa, càng ăn nhanh.
Tại sao Hạ Châu Kiến lại khó chịu như vậy? !
Cuối cùng Hạ Châu Kiến lên tiếng.
“Đồng chí Trương và tôi chỉ biết nhau và chưa bao giờ ăn tối cùng nhau.
Và tôi cũng không nghĩ chúng tôi phù hợp. “
Trương Bích Liên đau khổ đến mức sắp khóc, nhìn Hạ Châu Kiến với đôi mắt ngấn lệ.
“Có cái gì không thích hợp? Nói cho tôi biết, tôi có thể thay đổi!”
Mẹ của Trương Bích Liên thấy như vậy thì vô cùng lo lắng
Mẹ của Tiền Kim Hoa cũng châm thêm ngòi lửa:
“Ồ, tôi thấy Tiểu Hạ với tiểu Hoa nhà tôi hợp nhau hơn. Sau này hai chị em họ cùng nhau đi tòng quân và còn có một người bạn đồng hành. “
Tiền Kim Ngọc cong môi, không hề tỏ ra ngạc nhiên với chuyện này
Hạ Châu Kiến nhìn qua, trong lòng rung động, gật đầu.
“Dì nói đúng!”
Giọng điệu này là biết thế cục ra sao rồi
Lúc này cha của Thạch Đường đi tới, nhìn thấy cảnh tượng chớp mắt cũng hơi sửng sốc
Sau đó lại nhìn thấy chiến hữu cùng con trai, mỉm cười bước tới.
“Ồ, Lão Hạ, gặp được ông rồi, trùng hợp thế.
Con trai tôi hôm nay kết hôn rồi, đi, đi vô uống tí nước nào. Tôi nghe nói Tiểu Hạ nhà ông cũng đã được thăng chức trung đoàn trưởng, tình cờ chúng ta lại ở cùng nhau.
“Ể, mọi người đây là, đều quen biết cả sao?” Ba Hạ cũng cười nói:
“Thật trùng hợp! Sau này chúng ta nói không chừng còn là chỗ thông gia, hahaha.
Cậu thông gia này, trước đây là lính của tôi, từng cứu mạng tôi đấy!”
Ba Thạch Đường nghe vậy, liền ồ lên một tiếng.
“Nhìn xem, thật là trùng hợp, đi thôi, chúng ta vào trong nói chuyện!”
Tiền Kim Ngọc và Thạch Đường vừa vào trong ngồi xuống, đã thấy những người ở cửa nối đuôi nhau đi vào.
Trên bàn ăn, Thạch Đường và Tiền Kim Ngọc kính rượu mọi người, sau đó ngồi xuống ăn cơm.
Những người trẻ tuổi ngồi chung một bàn, bên cạnh Thạch Đường là Mã Đắc Bỉ.
“Anh, anh nhớ nói cho em biết, bên đó cần chuẩn bị những gì nhé? Nghe nói bên đó rất lạnh, còn lạnh hơn cả bên kinh đô chúng ta sao? Còn nữa, trong Thiên Trì có cá không, cần mang theo cần câu không nhỉ?” Tiền Kim Ngọc ngạc nhiên nhìn hai người.