18.
Tôi vẫn còn lo lắng. Tôi bôi tinh chất chống muỗi hàng ngày và chằm chằm giám sát Thẩm Xuân Ni. Tôi thấy rằng cô ta càng khóc to thì cô ta càng bị mắng thảm hơn.
Thôn dân đều không hiểu tại sao cô ta lại nhất quyết phải vào thôn. Bọn họ đã cho cô ta thức ăn rồi còn gì? Cuối cùng, Thẩm Xuân Ni đã xảy ra tranh chấp trong nội bộ của chính mình, 6 người đi cùng cô ta đã muốn đi tìm lối thoát khác.
Hôm đó tôi và Trương Văn Thư đang ngồi xổm dưới gốc cây ở cổng thôn để ăn trưa. Trương Bình Bình chuẩn bị bánh bao nhân thịt và gà nướng muối cho tôi, đồng thời đưa cho tôi hai chai coca, tôi chia sẻ với Trương Văn Thư.
Thẩm Xuân Ni đang chuẩn bị rời đi, nhìn thấy, nuốt nước bọt và bất ngờ lao vào lưới điện.
“Cô có biết mẹ sắp chet không?”
Tôi tay trái cầm bánh bao nhân thịt, tay phải cầm đùi gà nướng muối ớt, ngơ ngác nhìn cô ta. Thẩm Xuân Ni chống lại sự thôi thúc phát đ//iên và lại giả vờ đáng thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT