Trong ngự thư phòng một mảnh yên lặng, đối với lời Ôn Nguyệt Thanh nói, mỗi người ở đây đều có ý nghĩ của riêng mình.
Người dẫn đầu đánh vỡ sự trầm mặc này là Trung Dũng hầu. Ông ấy tiến lên một bước, trầm giọng nói: “Tư Ninh quận chúa nói có lý.”
Dưới vô số ánh mắt phức tạp của người xung quanh, sắc mặt của Trung Dũng hầu lạnh lẽo:" Dã tâm của Hạo Chu đã sáng tỏ, chẳng sợ nếu như hôm nay Đại Huy thoái nhượng, ngày nào đó cũng tất sẽ ngóc đầu trở lại."
" Mà lúc này nếu như thoái nhượng, sẽ là lần thứ hai, điều đó chỉ càng làm cho quân tâm tan rã, Đại Huy không chỉ vô duyên vô cớ tổn thất về tiền bạc, mà trên hết những điều, này lại vô tình cổ vũ cho khí thế của Hạo Chu."
“Hầu gia nói có lý." Bên cạnh một quan viên nghe vậy, liền nói: “Nhưng hôm nay tình huống của biên cương, trong lòng chúng ta đều rõ ràng, binh lực cách xa so với Hạo Chu. Nếu tùy tiện động binh, khả năng sẽ chỉ làm tăng số lượng thương vong của tướng sĩ ở biên cương."
“Tựa trước đây, hòa thân cũng tốt, trước mắt muốn tạm thời cầu hòa cũng thế, bản chất đều muốn kéo dài thời gian để cho Đại Huy có cơ hội thở dốc, hơn nữa cũng có thể nuôi dưỡng ra càng nhiều cường binh."
Lời của quan viên này nói cũng có đạo lý nhất định. Ai cũng biết, dưới tình huống thực lực hai bên cách xa nhau, nếu như nhất định muốn đối chọi, chính là tăng số lượng thương vong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT