Cả điện yên tĩnh chỉ có một mình Tiêu Kế ở đó cuồng tiếu, tiếng cười kia quanh quẩn ở trong điện Thái Hòa, nghe đặc biệt chói tai. Mà so với hắn, có càng nhiều ánh mắt dừng ở trên người Tiêu Tấn. Hậu duệ quý tộc, là con của hoàng hậu, trước mắt đúng là một sự châm chọc thật lớn.
Vô số ánh mắt đều lộ ra sự khiếp sợ, Lữ các lão đạm nhiên mà nhấp một miệng trà. Tiêu Tấn nhìn xác thật là người thích hợp nhất để thừa kế ngôi vị hoàng đế, nhưng cẩn thận mà nghĩ lại, hắn có được tất cả mọi thứ, chỉ dựa vào thân phận.
Yên ổn triều đình, đuổi đi thiết kỵ của Hạo Chu không phải hắn. Bình định nội loạn, trọng chấn triều cương cũng không có hắn. Thậm chí người tàn bạo bất nhân như Hằng Quảng Vương Tiêu Duệ, âm ngoan độc ác như Cảnh Khang Vương Tiêu Kế, đều là Ôn Nguyệt Thanh diệt trừ.
Hắn chỉ có đúng mỗi thân phận nhưng dựa vào thân phận đó lại không một chút khách khí mà ăn quả ngọt ở trên cây, hiện giờ hắn đã bị mất đi thân phận quan trọng, hắn còn có thể là cái gì?
Nếu như Ôn Nguyệt Thanh không xuất hiện, Lữ các lão cũng hoàn toàn không xem trọng Tiêu Tấn đăng vị. Hắn nếu đăng đại vị, chẳng qua là cho Đại Huy thêm một vị Đế Vương có tâm nhưng vô lăng nữa thôi. Nếu như không có Ôn Nguyệt Thanh, lấy khả năng của hắn, chỉ sợ mấy năm sau Đại Huy sẽ bị thiết kỵ của Hạo Chu đạp nát.
Hoàng đế nhất định không để cho nữ tử đăng vị, lấy thân phận cùng nhiều quan niệm luân lý bao đời nay để áp chế Ôn Nguyệt Thanh. Hiện giờ rơi vào kết cục như thế này, đều là nhân quả phúc báo.
"Làm càn!" Trong sự yên lặng kéo dài, người đầu tiên lên tiếng lại chính là hoàng hậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT