Trường hợp như vậy, Cảnh Khang Vương cùng với những người ở bên cạnh hắn cũng chưa từng nhìn thấy. Những mãnh thú hung tàn kia ở dưới tay của Ôn Nguyệt Thanh căn bản không chiếm được bất luận chỗ tốt nào.
Nàng liên tiếp giết ba hung thú, ánh mắt lãnh trầm, ngước mắt nhìn về phía Cảnh Khang Vương ở bên này. Cảnh Khang Vương hơi dừng, theo sau trong nháy mắt nở một nụ cười dữ tợn, đang muốn điều khiển mãnh thú ở xung quanh đi lên đem Ôn Nguyệt Thanh cắn xé không còn một mảnh.
Vừa nhấc mắt, lại thấy Ôn Nguyệt Thanh đem thanh kiếm ở trong tay đã bị uốn cong tùy tiện ném xuống đất.
Các tướng sĩ không thể so với mãnh thú, xương cốt của mãnh thú cực kỳ cứng rắn, mũi kiếm bình thường nếu đâm vào cơ thể của con người sẽ gây tổn thương rất lớn. Nhưng vô luận như thế nào, dưới sự vây công mãnh liệt của nhiều hung thú, có bình khí vẫn tốt hơn là không có.
Nàng đột nhiên làm ra hành động như vậy, khiến cho Cảnh Khang Vương đều nhăn mày, đôi mắt âm trầm của hắn quét về phía nàng. Không chờ hắn suy nghĩ rõ ràng, liền nghe được Ôn Nguyệt Thanh nói: “Động thủ.”
Lời nói rơi xuống, chung quanh đầu tiên là an tĩnh một lát. Sau đó trong toàn bộ Quốc Tự chợt có rất nhiều tướng sĩ dũng mãnh xuất hiện. Tiếng bước chân ầm ầm vang lên quanh quẩn trong toàn bộ Quốc Tự.
Cảnh Khang Vương ngồi ở trên lưng ngựa, nhìn bốn phương tám hướng xuất hiện rất nhiều tướng sĩ dũng mãnh, nguyên bản đang thoả thuê đắc ý cuối cùng sắc mặt cũng cương cứng lại. Ánh mắt của hắn nhìn mọi nơi, sau đó dừng ở trên người Ôn Nguyệt thanh, sắc mặt âm lệ nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play